Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 637 : Yêu cầu của Nam thúc (1)
Ngày đăng: 01:46 22/04/20
̀u của Nam thúc. (1)
Buổi chiều, trong Lục gia, đám người hẫu đã bắt đầu phân phát tiền công ba năm cho mọi người. Mà tộc nhân Lục gia lúc này đã sắp xong quần áo, vật dụng nhưng cũng không muốn rời đi. Cả đám lưu luyến không nỡ, nhưng cũng không có cách nào.
Mấy trăm người Lục gia phân tán rời đi, tránh không được việc ầm ĩ, mà Lục Đông, Lục Tây lúc này lại càng thêm bận rộn. Lục gia còn có không ít sinh ý và cửa hàng, cho nên không thể an bài thỏa đáng trong vòng một ngày được.
Toàn bộ tộc nhân phân tán di chuyển, đối với Lục gia mà nói có ảnh hưởng không ít, thế nhưng vì an nguy của Lục gia, cũng không có biện pháp nào khác.
Ban đêm, dưới bầu trời yên lặng. Trong một đình viện của Lục gia, dưới mặt đất trong đại sảnh có một thanh niên ngây ngốc đang ngồi đó, vẻ mặt dại ra, đầu tóc rối bời, không ngừng vẽ vẽ trên mặt đất, đó chính là Lục Thiếu Hổ đã biến thành ngu ngốc.
- Ài.
Trong đại sảnh, Lục Trung khẽ thở dài.
- Con lưu cho hắn một mạng đã là giới hạn của con rồi.
Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện trong đại sảnh, ánh mắt đảo qua trên người Lục Thiếu Hổ một chút, trong mắt không có một chút thương hại nào.
- Thế nhưng chung quy nó vẫn là đệ đệ con.
Lục Trung nói.
- Hắn muốn giết con, không phải chỉ một hai lần mà là rất nhiều lần.
Lục Thiếu Du nói.
- Ta biết con không sai, người sai là ta, không giáo dục được nó cho tốt.
Lục Trung nói:
- Sao con lại tới đây?
- Con tới hỏi người, người có định đi Vân Dương Tông không?
Lục Thiếu Du nói:
Lục Thiếu Du nhìn về phía bên trái, mấy hôm trước Huyết Tích Dịch đã chuẩn bị đột phá, vừa lúc Lục gia gặp chuyện, Huyết Tích Dịch cũng không kịp xuất hiện, thế nhưng thực lực của Huyết Tích Dịch cũng không phải quá mạnh mẽ, may mà không xảy ra chuyện gì lớn.
Sưu.
Lúc này, trong sơn động phía trước có một đạo bạch quang bắn ra, lập tức hóa thành một nữ tử tuyệt sắc trong không trung, sắc mặt có chút trắng bệch, chính là Bạch Linh.
- Bạch Linh, ngươi thế nào rồi?
Lục Thiếu Du hỏi, cảm nhận khí thế trên người Bạch Linh lúc này dường như thương thế cũng không quá tốt.
- Thực lực của Hắc Quỷ Thiên Vương quá mạnh mẽ, ta điều tức ba ngày cũng chỉ khống chế được thương thế mà thôi. May mà bản thể của bộ tộc Cửu Vĩ Yêu Hồ ta vô cùng cường hãn, hiện tại cũng chỉ có chút trở ngại nhỏ, khôi phục hoàn toàn chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Bạch Linh nói, sắc mặt có chú tái nhợt, khiến cho nàng càng trở nên xinh đẹp.
- Vậy là tốt rồi.
Lục Thiếu Du thở dài một hơi. Thực lực của tên Hắc Quỷ Thiên Vương kia quá mạnh mẽ, thù của Lục gia hiện tại khó mà báo được, có hai Lục Thiếu Du như hắn cũng không phải là đối thủ của Hắc Quỷ Thiên Vương, cho nên sau này có cơ hội nhất định phải báo thù.
Lúc chạng vạng, trong mật thất dưới phòng chứa củi của Lục gia, Lục Thiếu Du đi vào mật thất, lúc này bên người hắn cũng chỉ có Tiểu Long đi theo.
Phù.
Nam thúc thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, hai mắt mở ra, trong đôi mắt mờ đục kia bắn ra tinh quang, sắc mặt lúc này vẫn còn tái nhợt.
- Nam thúc, thương thế của thúc thế nào rồi?
Lục Thiếu Du lo lắng hỏi.
- Có chút vấn đề nhỏ.
Nam thúc nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Ta vốn có thương tích trong người, lần trước giúp ngươi luyện chế Huyết Lục, lần này lại mạnh mẽ thôi đội Cửu Long Xích Viêm đỉnh, hơn ba mươi năm mới khôi phục lại chút thực lực đó, hiện tại chút thực lực này, chỉ sợ muốn dùng lại phải chờ thêm mười năm nữa.