Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 667 : Thôn phệ hai tướng (1)

Ngày đăng: 01:47 22/04/20


̣ hai tướng. (1)



- Ngươi quá chậm.



Thanh âm của Lục Thiếu Du vang lên, ngay khi mấy đạo đao mang này được bổ ra thì tàn ảnh Lục Thiếu Du lần thứ hai đột nhiên biến hóa. Vòng xoáy dưới chân xuất hiện, tốc độ lần thứ hai được đẩy cao, thân ảnh giống như là thuấn di, trực tiếp thoát khỏi mấy đạo đao mang rồi đánh thẳng về phía trước.



Biến hóa trong nháy mắt này khiến cho sắc mặt đại hán Vũ Tướng tứ trọng kia đại biến, đại đao trong tay chém ngang ra, một đám kình khí sắc bén trực tiếp bắn về phía trước. Đại đao lúc này có một quang mang nhàn nhạt, tiếng gió rít gào phát ra âm hưởng liên tục, đao mang giống như là cắt vỡ không gian hung hăng bổ về phía Lục Thiếu Du.



Đao mang bổ tới, cảm nhận được kình phong sắc bén trong không gian, Lục Thiếu Du vẫn vô cùng lạnh nhạt. Chân khí quanh người chợt lóe lên, đồng thời vòng xoáy chân khí xuất hiện, thân ảnh đột nhiên bằng vào một tốc độ vô cùng quỷ mị và khó tin tránh thoát được một đao này.



Phanh.



Đao mang bổ xuống mặt đất khiến cho một tiếng nổ vang lên, trên mặt đất xuất hiện một cái rãnh chừng nửa thước trong nháy mắt kéo dài, một cây đại thụ che trời cạnh đụ trực tiếp đổ xuống đất khiến cho mặt đất rung chuyển.



- Thành thật cho ta.



Đột nhiên, thân ảnh của Lục Thiếu Du vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh đại hán kia, thanh âm vừa vang lên thì thân ảnh giống như chim diều hâu vồ mồi, mấy đạo chưởng ấn trong tay đánh ra mang theo kình khí mạnh mẽ.



Đại hán mặc hoàng bào kia đã sớm cảm thấy không ổn, thế nhưng không chờ hắn kịp phản ứng, lúc này đã có mấy đạo chưởng ấn mang theo chân khí mạnh mẽ đánh tới, trong nháy mắt huyệt đạo bị phong tỏa, chân khí ngừng vận chuyển, thân thể lập tức không nhúc nhích được nữa.



- Tốc độ quá nhanh.



Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn nhìn vào Lục Thiếu Du không khỏi nhíu mày. Tốc độ như vậy cho dù đổi lại là bọn hắn chỉ sợ cũng rất khó đối phó.



- Còn có ngươi.
Huyết Ngọc Yêu Hổ gầm lên một tiếng, thân thể cũng khôi phục trạng thái khổng lồ. Cái miệng dữ tợn kia há ra, một cỗ hấp lực xuất hiện, ba đệ tử của Thiên Nhất môn lập tức bị nó nuốt vào trong bụng.



Trong nháy mắt có một Vũ Phách của Thiên Nhất môn dưới chân trước của Thái Âm Yêu Thỏ đã trở thành một đống thịt nát.



Huyết Tích Dịch, Thạch Vượn Yêu Vương trong nháy mắt cũng bành trướng thân thể lao thẳng tới.



Bốn đầu yêu thú này lao lên, lập tức âm thanh bạo liệt vang lên trong không gian liên tục. Mặt đất run rẩy, tiếng thú rống vang lên, đại thụ che trời bị gãy đôi.



Toàn bộ không gian hỗn loạn dưới yêu uy của bốn đầu yêu thú này. Lúc này ba mươi đệ tử của Thiên Nhất môn đã sợ hãi cùng cực. Dưới yêu uy cường hãn của bốn đầu yêu thú cả đám bắt đầu muốn chạy trốn.



- Là Huyết Tích Dịch.



- Đó là... Không ngờ lại là Thái Âm Yêu Thỏ ngũ giai hậu kỳ, còn có Huyết Ngọc Yêu Hổ ngũ giai trung kỳ và Thủy Hỏa Yêu Giao.



Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn lúc này đã triệt để kinh hãi. Vốn bọn họ có chút hoài nghi những yêu thú này không đơn giản, bằng vào nhãn lực và thực lực của bọn họ cũng có thể nhìn ra một chút.



Thế nhưng lúc này nhìn thấy đám yêu thú kinh khủng này, trong lòng hai người không nhịn được mà khiếp sợ. Thái Âm Yêu Thỏ ngũ giai hậu kỳ, lại thêm Thạch Vượn Yêu Vương và Thủy Hỏa Yêu Giao, còn có Huyết Ngọc Yêu Hổ, ba đầu yêu thú ngũ giai trung kỳ, còn đầu yêu thú hoàng xà kia cũng tuyệt đối bất phàm, khí tức của nó khiến cho bọn họ vô cùng kinh hãi.



Hai người nhìn nhau, trong mắt không dấu được sự kinh ngạc, bên người vị chưởng môn này sao lại có nhiều yêu thú như vậy, mà mỗi đầu không phải là yêu thú bình thường.



Phanh Phanh.



Trong không gian, tiếng nổ vang lên chừng hai phút, ba mươi đệ tử Thiên Nhất môn đều bị đánh chết không có một kẻ nào chạy trốn, dưới mấy đầu yêu thú cường hãn này, bằng vào thực lực của bọn họ làm sao có thể là đối thủ.