Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 672 : Có mục đích khác
Ngày đăng: 01:47 22/04/20
́ mục đích khác.
Mà đội ngũ sáu mươi người kia dường như kinh nghiệm chiến đấu không bằng đám người dong binh đoàn, thế nhưng thực lực lại mạnh hơn không ít, cho nên người của hai bên tạm thời ngang bằng nhau. Tuy nhiên vẫn có thể thấy đám dong binh này đang ở thế hạ phong, dù sao trước mặt thực lực tuyệt đối, cái gì cũng là hư vô.
- Hai vị đường chủ, các ngươi có nhìn ra điểm gì không?
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du chắp tay đứng nhìn xuống bờ sông phía dưới, sau khi nhìn một lát lập tức nói với Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn ở phía sau.
- Chưởng môn, tiểu đội kia rõ ràng không phải là người của dong binh đoàn. Căn cứ vào tin tức của Ám đường có thể thấy, đây là người các thế lực lớn trong Cổ Vực phái tới tranh giành mua dược liệu.
Ánh mắt Âu Dương Lãnh Tật liếc xuống phía dưới rồi nói. Lúc này trải qua hai ngày ở chung, Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn vô hình trung đã cung kính hơn với Lục Thiếu Du.
- Chờ sau khi bọn hắn lưỡng bại câu thương, chúng ta mới xuống thu thập tàn cục.
Tương Viễn nói, khí tức trên người vĩnh viễn luôn âm nhu như vậy.
- Không, hiện tại chúng ta đi xem.
Khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên nụ cười quỷ dị.
Phanh Phanh.
Trên khe sâu, từng âm thanh bạo liệt vang lên trong không gian, tiếng thảm thiết của người ngã xuống vang lên không ngừng.
Trong dong binh đoàn, sắc mặt đại hán đầu lĩnh kia lúc này vô cùng ngưng trọng, sát khí tỏa ra, kiếm quang trong tay quét ngang. Hắn đang giao thủ cùng với Vũ Tướng bát trọng kia.
- Vị trưởng lão này trí nhớ không tồi. Còn nhận ra ta nha.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, lão giả này Lục Thiếu Du cũng biết, khi trước ở đại hội tại Quỷ Vũ Tông hắn đã gặp người này, là một trưởng lão của Quỷ Vũ TÔng.
- Lục chưởng môn tới vừa lúc, đám dong binh đoàn này dám đối địch với Quỷ Vũ Tông ta, chư vị cùng chúng ta đánh chết đám người này.
Lúc này đại hán Vũ Tướng thất trọng kia tiến lên nói. Ánh mắt âm trầm không để Lục Thiếu Du vào trong mắt. Phi Linh môn là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông, nghe lệnh của Quỷ Vũ Tông, hắn làm sao lại đặt Phi Linh môn vào trong mắt cơ chứ.
- Quỷ Vũ Tông, Phi Linh môn.
Mà lúc này đám dong binh đoàn đã tụ tập lại với nhau. Thực lực mạnh nhất cũng có ba Vũ Tướng, người mạnh nhất là Vũ Tướng lục trọng thế nhưng đã bị thương. Còn có một Vũ Tướng ngũ trọng và Vũ Tướng nhất trọng. Đủ thấy dong binh đoàn này tuyệt đối không kém. Trong đám dong binh đoàn hay tiến vào sơn mạch Vụ Đô cũng được coi là dong binh đoàn nhất lưu.
Lúc này nghe thấy người thần bí và lão giả Vũ Tướng bát trọng nói chuyện, sắc mặt đám người dong binih đoàn lập tức ngưng trọng. Hóa ra đám người kia là người của QUỷ Vũ Tông, sau lại tới chưởng môn của Phi Linh môn tới. Hai người phía sau chưởng môn Phi Linh môn kia từ khí tức có thể nhận ra, thực lực cũng không thấp.
Mà ánh mắt tên đầu lĩnh của dong binh đoàn lại càng thêm ngưng trọng. Quan hệ của Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn trong khu vực này chỉ sợ không ai không biết. Phi Linh môn chính là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông. Khu vực này là do Phi Linh môn quản thế nhưng trên thực tế là Quỷ Vũ Tông quản. Lúc này chỉ sợ Phi Linh môn cũng không do dự giúp đỡ đám ngưởi Quỷ Vũ Tông đối phó với bọn họ.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, không để ý tới đại hán Vũ Tướng thất trọng kia. Người này khi Lục Thiếu Du ở Quỷ Vũ Tông cũng đã gặp, cũng là một trong những trưởng lão của Quỷ Vũ TÔng.
Lục Thiếu Du quay đầu lại nhìn về phía đám dong binh đoàn đã có không ít người bỏ mạng kia. Vốn dong binh đoàn này ban đầu có hơn ba trăm người, lúc này chỉ còn lại hai trăm mười người, còn có không ít người có thương thế. Thế nhưng những người còn lại trên cơ bản thực lực cao hơn một chút.
- Ba Vũ Tướng, bảy Vũ Phách.
Lục Thiếu Du nhìn đám dong binh đoàn này. Loại thực lực này so với Phi Linh môn khi trước còn mạnh hơn rất nhiều, quả thực không tồi.