Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 685 : Phân bảo ở đại điện (1)
Ngày đăng: 01:47 22/04/20
̉o ở đại điện. (1)
Hắn mỉm cười, thủ ấn trong tay chợt kết, một đạo lưu quang từ nhẫn trữ vật trên tay bắn tới trước người hai nàng, hắn nói:
- Đây là khôi lỗi cấp năm trung giai, ta đã xóa đi ấn ký linh hồn, chỉ cần bố trí linh hồn ấn ký là có thể thôi động, thực lực có thể đánh chết Vũ Tướng lục trọng không có vấn đề.
Một khôi lỗi màu đen xuất hiện trước mặt mọi người. Trên người khôi lỗi này bề mặt vô cùng trơn bóng, tràn ngập lực lượng cường hãn. Trong cơ thể mơ hồ có lực lượng ba động.
- Thực sự là khôi lỗi cấp năm trung giai.
Mọi người tuy rằng trên cơ bản đều là Vũ Suất thế nhưng vật như khôi lỗi cực kỳ hiếm gặp, cho nên lúc này gặp được cả đám không nhịn được mà kinh ngạc.
Mà khôi lỗi này chính là Khôi nhị Lục Thiếu Du luyện chế. Thực lực của hắn hiện tại đã sớm vượt qua thực lực của Khôi nhị, Lục Thiếu Du cũng không còn dùng khôi lỗi này nữa. Vừa vặn nhân cơ hội lần này đem nó bán ra, chí ít cũng có thể khiến thêm bầu không khí trên trấn Hoa Môn nóng bỏng hơn.
- Chưởng môn, khôi lỗi cấp năm trung giai trên cơ bản cũng không có ai nguyện lấy ra bán đấu giá, đây là bảo vật khó có được. Nếu như định giá thì ít nhất cũng phải hơn hai nghìn vạn kim tệ.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.
- Đây là hai khỏa đan dược lục phẩm cao giai, Dưỡng Thần Hóa Vương Đan, là đan dược lục phẩm cao giai gần tới thất phẩm nhất. Đối với việc tăng cường đột phá Linh Vương và Vũ Vương có không ít tác dụng. Giá trị thấp nhất có lẽ là tám nghìn vạn kim tệ, ngày mai cũng đem chúng ra đấu giá.
Lục Thiếu Du cười khẽ, trong tay xuất hiện một hộp ngọc giao cho Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi. Hai khỏa đan dược lục phẩm cao giai này chính là đan dược trong bảo tàng của Phi Linh môn khi trước. Số lượng cũng không nhiều lắm. Vì đấu giá hội lần này Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cắn răng đem ra. Đan dược này tuy rằng trân quý thế nhưng chỉ cần có đủ dược liệu, sau này cũng không phải không thể luyện chế được.
- Dưỡng Thần Hóa Vương Đan?
Hoàng Phủ Kỳ Tùng rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, hắn dùng ánh mắt như nhìn một bại gia tử nhìn Lục Thiếu Du. Cuối cùng ánh mắt nóng bỏng nhìn vào vũ kỹ Huyền cấp sơ giai trong tay Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi.
- Hoàng Phủ đường chủ, nếu như ngươi có hứng thú vậy thì cũng có thể tham gia đấu giá. Tới lúc đó hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này là của các ngươi.
Lục Thiếu Du nói.
- Chưởng môn, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này nếu như mang đi đấu giá thì ước chừng được bao nhiêu kim tệ.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng lập tức hỏi luôn, dường như hắn cảm thấy vô cùng hứng thú với việc này.
- Nếu như đổi thành kim tệ có lẽ là ba ức.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói. Trong lòng hắn cũng vô cùng rõ ràng. Ba ức kim tệ chỉ là giới hạn thấp nhất của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà thôi. Mà không phải giá trị thực của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Vũ kỹ Huyền Cấp sơ giai ai cũng không muốn bán đi. Cho nên mới nói giá chỉ là tượng trưng. Mà giá trị thực sự còn hơn xa như thế. Mà vũ kỹ Huyền cấp lại là vật chỉ có thể nghe chứ không thể nhìn thấy. Cho nên lúc này tin tức truyền ra trên đấu giá hội có vũ kỹ Huyền cấp, cho nên mới mang đến quang cảnh náo nhiệt như hiện tại.
Ừng ực.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng lại nuốt nước miếng, cho dù hắn cũng không có ba ức kim tệ mua vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, dù sao hắn chỉ là một tán tu. Tuy rằng có thực lực Vũ Suất tam trọng, thế nhưng của cải của hắn cũng không có bao nhiêu.
- Chưởng môn, có thể giảm một chút được không.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói. Lúc này ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du có thể nói đã hiền lành không ít, trong ánh mắt tràn ngập sự cầu khẩn cùng khát vọng. Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, mê hoặc đối với hắn quá lớn.