Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 737 : Giết Đới lão quỷ
Ngày đăng: 01:48 22/04/20
́t Đới lão quỷ.
Khục khục.
Máu tươi phun ra mang theo nội tạng bị nghiền nát. Thân thể Đới lão quỷ nhanh chóng rơi xuống từ không trung. Mà lúc này hắc mãng do Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hóa thành cũng lập tức chuyển thành một đạo lưu quang hắc sắc mang theo khí tức khiến tim đập nhanh bắn vào trong mi tâm Đới lão quỷ.
Phanh Phanh.
Cùng với linh hồn công kích, lúc này Đới lão quỷ căn bản không thể phản kháng, thân thể từ trên cao đập xuống một khối đá lớn trên mặt đất. Khối đá chừng trăm thước trên mặt đất lập tức hóa thành tro tràn.
Lúc này Đới lão quỷ không muốn chết thì cũng phải chết, có thể chính hắn cũng không biết tại sao mình lại có kết cục này.
- Lão đại, Đới lão quỷ này đã chết.
Thân thể Tiểu Long đứng thẳng, đôi mắt nho nhỏ nhìn vào trên người Đới lão quỷ rồi nói.
Lục Thiếu Du ngạc nhiên, một Vũ Suất cửu trọng cứ như vậy mà chết đi. Mà đại chiến vừa rồi cũng khiến cho hắn kinh hãi. Đông Vô Mệnh và Bạch Linh liên thủ tuyệt đối vô cùng kinh khủng, vô hình trung có hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau. Một người công kích cơ thể, một người công kích linh hồn khiến cho đối thủ khó lòng phòng bị, cũng vô pháp chống lại.
Thực lực hai người vốn cường hãn hơn đối phương, vừa rồi Lục Thiếu Du cũng cảm giác được, lão độc vật và Bạch Linh liên thủ, uy lực tạo ra tăng gấp mấy lần, cho nên Đới lão quỷ kia mới không kịp phản kháng mà đã bị đánh chết.
Trong đầu Lục Thiếu Du lúc này đang không ngừng suy nghĩ. Không biết Linh Vũ phối hợp của hắn liệu có hiệu quả như vậy không? Đây cũng là một cách phối hợp khác, cách này lại không giống như cách hắn thường dùng ban đầu, điều này khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi suy nghĩ lại.
Thân ảnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đáp xuống bên người thi thể của Đới lão quỷ, ánh mắt có chút biến đổi. Muốn một Vũ Suất chết đi quả thực không hề dễ dàng gì.
- Bên trên thế nào rồi?
Dưới chân Quỷ Vũ Tông, tiếng động kinh thiên trên Quỷ Vũ Tông đã hấp dẫn không ít người trong thành Quỷ Vũ chú ý, cả đám lập tức nhìn vào trên Quỷ Vũ Tông. Thế nhưng khoảng cách quá xa, hơn nữa lại có cây cối, những tảng đá lớn che khuất cho nên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Những đệ tử Quỷ Vũ Tông ở trong Thành Quỷ Vũ tụ tập dưới chân núi, bọn họ muốn lên núi, thế nhưng khi đi tới sườn núi thì lại có hộ pháp ngăn lại, các đệ tử không thể ra vào.
Khi Lục Thiếu Du lần thứ hai đi tới sân rộng, lúc này tất cả đã kết thúc, mà đệ tử Quỷ Vũ Tông lúc này cũng không còn ai dám ngăn cản Lục Thiếu Du.
- Lục chưởng môn, thế nào rồi?
Đới Cương Tử nhìn thấy Lục Thiếu Du, liền tiến lên phía trước rồi hỏi.
- Sau này Đới tông chủ có thể yên tâm ngồi trên chức vị tông chủ Quỷ Vũ Tông rồi.
Lục Thiếu Du nói. Sự lo lắng của Đới Cương Tử đương nhiên Lục Thiếu Du hiểu rõ. Nếu như Đới lão quỷ không chết vậy thì vị tông chủ như hắn sẽ không yên tâm.
- Đa tạ Lục chưởng môn.
Đới Cương Tử vui vẻ nói, sau này cũng không ai có thể làm lay động địa vị của hắn tại Quỷ Vũ Tông nữa. Sau khi vui mừng, sắc mặt Đới Cương Tử lập tức biến đổi nói:
- Lục chưởng môn, thế nhưng vẫn còn có một chuyện phiền toái.
- Chuyện gì.
Lục Thiếu Du nhíu mày, lập tức hỏi.