Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 754 : Khí vương úc khánh (2)
Ngày đăng: 01:48 22/04/20
́ Vương Úc Khánh. (2)
Sưu Sưu.
Lúc này ba đạo thân ảnh phía sau trực tiếp đáp xuống mặt đất. Ba người này đều là những đại hán chừng ba đến bốn mươi tuổi. Cảm nhận khí tức của ba người này, hai hàng lông mày Lục Thiếu Du không khỏi trầm xuống, đại hán đầu lĩnh là một Vũ Suất ngũ trọng. Phía sau hắn là một Vũ Suất tứ trọng và một Vũ Suất nhất trọng.
- Khí Vương Úc Khánh.
Diệp Mỹ kinh hô một tiếng, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Linh Suất tứ trọng bị thương nặng kia.
- Diệp phó đường chủ, ngươi biết hắn sao?
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Linh Suất tứ trọng đang bị thương nặng kia. Người này mặc một bộ y phục đỏ như lửa, mày kiếm mắt to, ánh mắt sáng sủa. Ước chừng khoảng bốn mươi tuổi. Người có tu vi Vũ Suất thọ mệnh đều tới mấy trăm năm, hơn nữa lại là tu luyện giả cho nên tốc độ già đi cực kỳ chậm chạp. Vì vậy chỉ nhìn dáng dấp không thể nào đoán ra tuổi tác thực sự.
- Chưởng môn, người này là Úc Khánh, thường được người ta gọi là Khí Vương Úc Khánh, binh khí hắn luyện chế ra cực kỳ thịnh hành trong Cổ Vực, là vạn kim khó cầu. Tạo nghệ trên phương diện luyện khí không phải người bình thường có thể so sánh được.
Diệp Mỹ nhanh chóng nói với Lục Thiếu Du.
- Úc Khánh, giao thứ đó ra đây, ta sẽ để cho ngươi chết thống khoái.
Vũ Suất ngũ trọng kia nhìn đại hán nằm trên mặt đất rồi nói.
- Quách Đại, ngươi muốn nói tới vật gì? Ta không biết ngươi đang nói gì. Các ngươi nhân lúc ta đang luyện chế binh khí vây công ta. Ba huynh đệ Quách thị các ngươi quả thực quá vô sỉ.
Máu tươi không ngừng chảy ra từ khóe miệng đại hán kia, thương thế rõ ràng cực kỳ nghiêm trọng.
- Úc Khánh, ngươi không cần giả ngu. Ngươi bế quan ba năm, trốn ở trong sơn mạch Vụ Hải chỉ có ba huynh đệ chúng ta biết ngươi đang luyện chế linh khí. Giao ra Linh khí, ta sẽ cho ngươi chết thoải mái.
Đại hán vừa nói kia lúc này lạnh nhạt nói.
- Linh khí? Linh khí nào? Ta căn bản không biết.
Lúc này sắc mặt Vũ Suất nhất trọng kia hơi ngạc nhiên. Dường như hắn thật không ngờ tốc độ của Lục Thiếu Du lại nhanh như vậy. Trước mặt hắn cũng có thể chạy trốn, trong lòng lúc này vô cùng kinh ngạc.
- Tốc độ của Vũ Suất nhất trọng quả thực vẫn có chút chậm chạp.
Thân thể Lục Thiếu Du xuất hiện cách đó mười thước. Trên vai Diệp Mỹ lúc này xuất hiện Tiểu Long và Bạch Linh. Lục Thiếu Du đã âm thầm nói với Bạch Linh không cần xuất thủ để hắn một mình thử thực lực Vũ Suất nhất trọng một chút.
- Tiểu tử. Tốc độ cũng không chậm nha.
Sắc mặt Vũ Suất nhất trọng kia tức thì âm trầm.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt cười:
- Là tốc độ của ngươi quá chậm mà thôi.
- Lão tam, đừng chơi đùa nữa. Nhanh giải quyết tiểu quỷ kia đi.
Phía xa, hai người còn lại đã không nhịn được nữa. Hai người bọn hắn còn tưởng rằng lão tam nhà mình đang chơi đùa với Lục Thiếu Du.
- Tiểu tử kiêu ngạo.
Vũ Suất nhất trọng này nhíu mày lạnh lùng quát lên một tiếng. Chân khí quanh người bùng ra. Bàn tay khẽ nắm chặt. Trong chiếc nhẫn trữ vật có một đạo lưu quang hiện lên, một thanh đại đao xuất hiện trong tay hắn. Thanh đại đao này dài chừng một thước. Trên thân đao có mấy đạo bí văn, hàn mang tỏa ra bốn phía, phẩm chất quả thực không tồi.
- Trước tiên bổ sống tiểu tử này đã.
Bàn chân tên Vũ Suất nhất trọng kia khẽ điểm một cái. Đại đao trong tay vung lên rồi đánh về phía Lục Thiếu Du. Thân thể hắn giống như một đạo lưu tinh, nhanh như thiểm điện.
Đại đao trong tay đại hán Vũ Suất nhất trọng này mang theo lực lượng mạnh mẽ trực tiếp xé rách không gian, đao mang trên trăm thước nhanh chóng hình thành, sau đó hung hăng bổ xuống phía dưới. Trên đao mang này rõ ràng đã khiến cho không gian chung quanh chấn động. Cường giả Vũ Suất lực lượng công kích ít nhiều cũng kèm theo một chút lực lượng không gian.
Trong nháy mắt thân thể Lục Thiếu Du đã bị bao phủ trong đó. Lúc này kình phong cường hãn khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy toàn thân đau đớn.