Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 791 : Bị vây trong trận
Ngày đăng: 01:48 22/04/20
- Diệt Phi Linh môn không khó, chỉ là Phi Linh môn nho nhỏ cũng dám đụng tới người của Hợp Hoan tông chúng ta, không làm cho cả Cổ Vực biết sau này người khác sẽ cho rằng chúng ta dễ khi dễ đâu, lần này ta nhất định phải huyết tẩy Phi Linh môn!
Trên lưng một yêu thú điêu hình màu trắng thứ tư, một đại hán lạnh nhạt nói, người này mặc áo bào trắng, trong mắt hiện vẻ âm tà, sau lưng đi theo vài nữ tử thanh xuân mỹ mạo, đều lộ ra vẻ uyển chuyển dễ thương.
- Mã Cư Huyền, lão dâm trùng ngươi cũng chịu đi ra rồi, nghe nói đồ nhi Đỗ Nguyệt Nga của ngươi có quan hệ sâu với ngươi, xem ra đây là sự thật!
- Trang Đại Quân, ngươi đừng nhiều lời, ta thấy Côn Sơn môn của ngươi có vài mặt hàng không tệ, bằng không đưa cho ta thái âm bổ dương đi, ta tặng ngươi vài viên đan dược hoặc là vũ kỹ thế nào!
Đại hán dâm đãng cười nói.
- Mã dâm trùng ngươi dám, dám đụng tới đệ tử Côn Sơn môn, ta bay tới Hợp Hoan tông dạo một vòng cho biết.
Trên lưng đầu yêu thú phi hành thứ hai, một lão giả khoảng sáu mươi tuổi quát một tiếng.
- Chư vị, lần này chúng ta cùng nhau đi Phi Linh môn, hẳn dư sức tiêu diệt bọn hắn, bất quá cũng không thể khinh thường, Phi Linh môn dám khiêu khích bốn sơn môn chúng ta, chỉ sợ không đơn giản như vậy.
Trên lưng yêu thú phi hành ngũ giai sơ kỳ, một lão giả hơn năm mươi tuổi ánh mắt âm trầm nói, nhóm người đứng sau lưng hắn có ba người tu vi Vũ Suất, những người khác đều tu vi Vũ tướng.
- Tưởng trưởng lão nói rất đúng, bất quá chỉ là một Phi Linh môn không có danh tiếng gì, lại có thủ đoạn gì chứ, nhất định phải tiêu diệt bọn hắn sạch sẽ!
Trên lưng một đầu yêu thú phi hành khổng lồ đi một bên, một thanh âm trầm thấp vang lên.
- Oanh long…
Mặt đất chấn động, thanh âm vạn mã chạy chồm vang vọng không gian, trước mắt xuất hiện một mảnh âm ảnh rậm rạp, trên sơn cốc, sắc mặt nhóm người Thanh Hỏa lão quỷ càng thêm ngưng trọng.
Ánh mắt mọi người nhìn chăm chú về phía trước, vạn mã chạy chồm tới, chân khí phóng lên cao, khí thế khuếch tán ập tới, điều này làm đệ tử Phi Linh môn tu vi thấp cảm giác vô cùng áp lực.
- Chưởng môn, Đông cung phụng, chúng ta làm sao bây giờ?
Một thanh âm tiếng cười lạnh truyền ra, trên sơn cốc, thân thể Lục Thiếu Du trôi nổi giữa không trung, sau hai vai Phong Dực vỗ mạnh tạo ra một mảnh sóng gợn, đôi mắt tràn đầy lạnh lẽo.
- Hắn chính là chưởng môn Phi Linh môn, chính là người này đánh chết chưởng môn!
- Là hắn, hắn chính là chưởng môn Phi Linh môn!
Trong khe sâu, không ít tiếng kinh hô truyền ra, vô số ánh mắt nhất thời nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du trên không trung.
- Nếu đã tới đây, vậy nghỉ tạm một lúc đi!
Lục Thiếu Du quát lớn một tiếng, thủ ấn kết xuất, trên mặt hiện lên chân khí quỷ dị, tựa hồ xen lẫn chân khí mộc hệ, đồng thời vô số lưu quang khuếch tán rơi xuống dưới.
- Hô hô…
Trong tích tắc, cả mảnh rừng trúc vô bờ trong khe sâu bắn ra lục mang dựng lên, lập tức như bao phủ cả trời đất che kín cả khe sâu, bên trong khe sâu một đạo quang hồ vô hình áp xuống.
Chỉ một thoáng trên bầu trời khe sâu giống như thiên địa biến sắc, lục mang quang trụ phóng lên cao, trong khe sâu hoàn toàn tối đen, thậm chí cả yêu thú phi hành cũng bị bao trùm, căn bản không cách nào thoát thân.
- Là pháp trận, mau lui lại, mau!
- Ô ô…
- Dát…
Tiếng ngựa hí vang, tiếng người hỗn tạp, tiếng yêu thú rít gào, lục mang bao vây tận trời, hết thảy trong khe sâu cực kỳ hỗn loạn.
Bên trong khe núi, cảnh tượng xung quanh rơi vào trong mắt mọi người chính là rừng trúc. Nơi nơi đều là rừng trúc giống nhau như đúc, mỗi cây trúc đều độc nhất vô nhị.