Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 8 : Âm dương Linh - Vũ quyết (2)

Ngày đăng: 01:38 22/04/20


- Nam thúc, vậy làm sao bây giờ?



Lục Thiếu Du hỏi, hắn còn chưa muốn chết.



- Muốn sống hay muốn chết, ngươi muốn có một ngày nào đó có thể đứng ngạo nghễ trên đời không?



Người lão bộc hỏi lại lần nữa.



- Muốn, dĩ nhiên muốn, đại trượng phu sống trên đời, tất nhiên là muốn, cho dù là không thể lưu danh thiên cổ thì cũng không để tiếng xấu muôn đời.



Lục Thiếu Du kiên định mà nói.



- Nhìn ngươi cũng có vẻ chí khí. Được rồi, nhìn tiểu tử ngươi lớn lên, lại có âm dương chi thể, ta sẽ giúp ngươi.



Nam thúc nhìn Lục Thiếu Du, tựa như có chút kinh ngạc, vì Lục Thiếu Du lúc bé so với hiện tại có chút không giống.



- Đệ tử ra mắt sư phụ.



Lục Thiếu Du đột nhiên quỳ gối trên mặt đất.



- Dừng lại, ta không có nói qua muốn thu ngươi làm đồ đệ, chỉ là thuận tay giúp ngươi một chút mà thôi.



Nam thúc nhẹ nhàng nói.



- Kể cả Nam thúc không thu nhận con, nhưng lễ này vẫn phải có.



Lục Thiếu Du sững sờ, sau đó là dập đầu ba cái liên tiếp.
Nam thúc nói bên cạnh Lục Thiếu Du.



- Một âm một dương tạo nên đại đạo, thiếu âm thiếu dương đạo khuyết thiếu, thuần dương là Thanh Long, thuần âm là Bạch Hổ, tinh chưa đủ giúp người bổ vị, hình chưa đủ giúp người bổ khí. Tinh từ bên trong, khí sinh từ phía ngoài. Bổ âm tất dụng dương, bổ dương tất dụng âm, Âm Dương huyền khiếu, huyễn tẫn đan điền.



- Thu khí về, chiếu theo thiên địa, chân đạp thiên không, tâm tựa năm tháng, như cỗ đại phong, thăng hợp khai mở, ra huyền nhập tẫn, thâm căn cố đế, vì thiên làm mưa mà phát sinh cơ.



- Một dương mới sinh ra chính khí, dùng hô hấp tụ ở đan điền, bổ sung ngũ tạng, tán ở Bách Hội, khí chạm ba cửa ải, vận hành một chu thiên. Âm dương bổ chi giả bất tranh, bất chấp, tam giả hữu ngộ, duy kiến vu không, phảng phất trong chốn u minh chợt có một tia dương khí sinh ra, dụng tâm thanh tĩnh, thí bỉ trung thiên bảo nguyệt đồng, quét sạch u mê, một vòng sáng lấp đầy hư không...



Từng đạo khẩu quyết không liền mạch xuất hiện trong đầu Lục Thiếu Du, dưới sự chỉ dẫn của Nam thúc, một suy ra ba, nhanh chóng tự mình vận chuyển lại pháp quyết.



Dựa theo khẩu quyết vận chuyển, Lục Thiếu Du cũng cảm giác được hai cổ năng lượng nóng lạnh trong cơ thể mình như đang sống dậy, chậm rãi di động.



Hai cỗ năng lượng này trong người hắn có chút không khống chế được, va chạm ở khắp nơi. Dựa theo chỉ dẫn của Nam thúc, Lục Thiếu Du lập tức dùng Âm Dương Linh Vũ quyết dẫn dắt hai cỗ năng lượng này tiến vào kinh mạch của bản thân. Dòng nhiệt nóng theo kinh mạch tiến vào trong Đan Điền Khí Hải, dòng khí lạnh thì hóa thành một cỗ khí ôn hòa tiến vào trong đầu hắn, khiến đại não thư thái dị thường.



Thời gian dần trôi qua, hai cỗ năng lượng trong cơ thể Lục Thiếu Du bắt đầu giảm đi, mỗi cỗ năng lượng theo một phương, chảy vào Đan Điền cùng Khí Hải trong đầu.



Hai cỗ năng lượng tiến vào trong kinh mạch cũng khiến kinh mạch hắn bành trướng, Lục Thiếu Du cảm giác được kinh mạch toàn thân của mình mở rộng thêm không ít, cũng vô cùng đau đớn, nhưng chỉ chốc lát sau một cảm giác thư thái không nói nên lời lan tỏa khắp toàn thân.



- Tốt rồi, đêm nay dừng ở đây thôi.



Cũng không biết đã qua bao lâu, Lục Thiếu Du nghe được âm thanh của Nam thúc liền ngừng vận chuyển khẩu quyết.



- Hô...



Lục Thiếu Du ngừng vận hành khẩu quyết, một ngụm trọc khí từ Đan Điền và Khí Hải theo ra ngoài, giống như khí thoát ra từ nhà cầu, lập tức khiến cả mật thất tràn ngập mùi hôi thối, điều này khiến bản thân hắn cũng phải kinh ngạc.