Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 828 : Chữ chết viết thế nào (2)

Ngày đăng: 01:49 22/04/20


̃ chết viết thế nào. (2)



- Ta muốn nhìn xem ngươi giữ chúng ta lại như thế nào.



Sắc mặt Lộc Sơn lão nhân lạnh lùng, thân thể tiến lên một bước. Một cỗ chân khí bắt đầu lan tràn.



Mọi người trong Quỷ Vũ Tông nghe lệnh. Giết cho ta, tất cả đám người Phi Linh môn này không để lại một ai.



Hai mắt khẽ đảo. Đới Cương Tử cắn răng nói. Thanh âm lạnh lẽo quanh quẩn trên đỉnh núi.



Thanh âm của Đới Cương Tử vừa dứt, không khí trên Quỷ Vũ Tông lập tức trở nên ngưng trọng. Không chỉ có các trưởng lão, chung quanh lúc này chậm rãi xuất hiện không ít đệ tử Quỷ Vũ Tông. Sau tiếng quát của Đới Cương Tử cả đám đều tự móc ra binh khí của mình, từng ánh mắt lạnh lẽo nhìn về đám người Lục Thiếu Du.



chỉ là những trưởng lão đệ tử Quỷ Vũ Tông này thoạt nhìn khí thế không kém. Thế nhưng nếu nhìn kỹ cũng không khó phát hiện ra trong mắt bọn họ đều có sự sợ hãi. Trận đại chiến không lâu trước đó trên Quỷ Vũ Tông trong ký ức của bọn họ vẫn vô cùng mới mẻ, thực lực của đám người Phi Linh môn này bằng vào bọn họ không thể chống lại.



- Thực sự là không biết chữ chết viết thế nào.



Lộc Sơn lão nhân cười nhe răng, khóe miệng chậm rãi trở nên âm trầm, sát ý tuôn ra.



- Mọi người trong Quỷ Vũ Tông nghe lệnh, giết, giết cho ta.



Đới Cương Tử hét lớn một tiếng, đồng thời thân ảnh trực tiếp đánh về phía trước.



Sưu Sưu.



Ngay khi thanh âm của Đới Cương Tử vừa dứt, lúc này những trưởng lão đệ tử trong Quỷ Vũ Tông có chút e ngại trực tiếp giết về phía trước.



- Đều đi chết đi.



Hoa Mãn Lâu quát lớn một tiếng, chân khí từ trong thân thể to lớn bạo phát. Hoa Mãn Ngọc cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém, linh lực tuôn ra, khiến cho trong không trung mơ hồ có chút áp lực.
- Không biết tự lượng sức mình. Đứng lại cho ta.



Lộc Sơn lão nhân lạnh lùng quát một tiếng.



Phanh Phanh.



Hai đạo công kích hung hăng đụng chạm. Kình khí khuếch tán ra bốn phía, trong năng lượng cuồng bạo lúc này có một đạo thân ảnh tiếp tục bị đánh bay ra.



Phanh.



Một tiếng trầm muộn vang lên, thân thể Đới Cương Tử nặng nề đập xuống mặt đất. Miệng phun ra một ngụm máu, mà lúc này Đới Cương Tử rốt cuộc đã đi tới đại điện trước sân rộng của Quỷ Vũ Tông.



- Phán quan đại nhân, cứu ta.



Đới Cương Tử uể oải nằm trên mặt đất lúc này cố gắng ngẩng đầu nhìn vào phía trước rồi mới quát to.



- Ta xem còn ai có thể cứu được ngươi.



Nhưng vào lúc này, Lộc Sơn lão nhân đã xuất hiện. Chân khí bạo phát, một đạo chưởng ấn được đánh ra. Hung hăng lao về phía Đới Cương Tử trên mặt đất. Chưởng ấn nhanh chóng bành trướng, trong nháy mắt bao phủ Đới Cương Tử.



- Khặc khặc, mang tới Vũ Suất rồi sao? Vũ Suất bát trọng, khá tốt.



Bỗng dưng, một thanh âm lạnh lẽo vang lên, thanh âm sắc bén quanh quẩn giữa không trung.



Trong nháy mắt, giữa không trung có một cỗ sương mù giống như năng lượng hội tụ tới. Cuối cùng giống như thủy triều tụ lại, trong không trung tràn ngập một cỗ uy áp từ trong linh hồn. Toàn bộ không trung run rẩy, sóng gợn khuếch tán, bầu trời lập tức bị một làn sương mù bao phủ.



Trong sương mù, một đạo chưởng ấn quỷ dị lao ra, không gian lúc này rung động. Chưởng ấn nhanh chóng bắn về phía trước, cuối cùng xé rách không gian, nhanh như thiểm điện đánh vào trên chưởng ấn của Lộc Sơn lão nhân vừa mới ngưng tụ.