Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 860 : Đánh lén lúc hoàng hôn (2)
Ngày đăng: 01:49 22/04/20
Đổi một hướng khác, Lục Thiếu Du vòng mấy vòng, ngày đó tạm thời không đụng phải đám người Thiên Quỷ Tông kể như cũng tốt, Lục Thiếu Du cũng không muốn cho người khác biết được thân phận của Bạch Linh, nếu gặp phải đám người của Thiên Quỷ Tông thì với thực lực của mình trước mắt không cách nào giải quyết được.
- Chết tiệt, nếu lần sau gặp phải đám người đó, nhất định phải để cho chúng đẹp mặt.
Trên không trung ở một thâm cốc, bốn người Thiên Quỷ Tông đuổi theo qua khỏi rừng cây cũng không thấy thân ảnh yêu thú đâu, thanh niên kia lập tức nói với vẻ oán giận.
- Thiểu tông chủ, chúng ta cứ chuẩn bị tới Vụ Tinh chỉ hải trước đi đã, đám ngươi đó dám chắc hơn phân nửa là cũng muốn tới Vụ Tinh Hải, tới lúc đó nhất định có thể gặp được, có muốn đối phó cũng không muộn.
Đại hán gầy gầy nói.
- Hừ, đoạt đồ của Thiên Quỷ Tông ta, đúng là ăn gan hùm mật gấu rồi, tốt nhất là đừng để ta gặp được bọn chúng trong Vụ Tinh Hải, nếu không thì ta nhất định sẽ cho hắn đẹp mặt.
Thanh niên hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng đành ôm một bụng tức giận rời đi.
Trong sơn mạch Vụ Đô, hoàng hôn sắp giáng xuống, màn đêm bắt đầu lan rộng. Vốn là một mảnh xám xịt mờ mịt, nay lại càng thêm hắc ám, khói mờ trắng xoá dày đặc, trong bóng đêm đen kịt lại càng thêm u ám, nhánh cây thi thoảng bị gió đêm vờn quanh lay động, phát ra tiếng sàn sạt rất khẽ.
Trong một sơn cốc, thi thoảng từ đằng xa lại truyền tới tiếng kêu của yêu thú, gió đêm lay động cây cối bốn phía, ánh sáng lờ mờ, nhánh cây trụi lơ lắc lư trong đêm.
Tiết trời vào đông, lúc này gió đêm lùa vào sơn cốc mang theo cảm giác mát lạnh, cũng xua bớt lớp sương mù lãng đãng bên dưới bay ra khắp nơi, ánh hoàng hôn ngày càng rõ rệt, dần dần hoà làm một với bóng đêm.
Phía sau một khối nham thạch lớn trong sơn cốc, một đạo thân ảnh đang khoanh chân ngồi tu luyện, quanh thân tràn ngập một đạo bạch sắc quang quyển vô hình, đã tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, người này lập tức cảm nhận được mùi vị của cái chết, nhưng rốt cuộc vẫn không thể phản kháng, mãi đến khi đau đớn đến mất đi tri giác mới thôi.
- Hô!
Thiên Sí Tuyết Sư xuất hiện trong sơn cốc, hai thân ảnh xinh đẹp một lớn một nhỏ xuất hiện trên lưng nó.
- Đêm nay ở nơi này nghỉ ngơi một chút đi.
Lục Thiếu Du thôn phệ sạch sẽ tên Linh tướng bát trọng trong tay, cảm giác được cỗ năng lượng bàng bạc trong cơ thể do thôn phệ mà có, lại mỉm cười hài lòng. Đây đã là Linh tướng thứ chín hắn thôn phệ từ khi vào sơn mạch Vụ Hải này rồi, mấy tên trước đó đều chỉ là ngũ trọng và Linh tướng lục trọng, cấp độ thực lực cao nhất cũng chỉ có hai tên Linh tướng thất trọng.
Thôn phệ liên tục khiến Lục Thiếu Du lúc này đã tiếp cận cấp độ Linh tướng bát trọng đỉnh phong rồi, lại thêm lần này hắn thôn phệ thêm một tên Linh tướng bát trọng, Lục Thiếu Du phỏng chừng mình đủ để đột phá lên đến Linh tướng cửu trọng, cuối cùng có lẽ còn dư lại chút đỉnh.
Sau đó hắn lập tức khoanh chân ngồi xuống bắt đầu luyện hoá, có Bạch Linh và chúng yêu thú ở đây, Lục Thiếu Du có thể yên tâm mà luyện hoá.
Vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, thôn phệ Linh lực đã trải qua luyện hoá để có thể tự mình sử dụng, sau một lát, một đạo quang quyển vô hình lập tức bao phủ quanh thân Lục Thiếu Du.
Lục Tâm Đồng dõi mắt nhìn ca ca, cảm giác khí tức của hắn không ngừng dâng lên, đôi mắt to tròn sáng lên, trong mắt toàn vẻ kinh ngạc không thôi, thân là Linh tướng lục trọng, trong khoảng thời gian này nàng rốt cuộc cũng biết tốc độ tu luyện của ca ca vì sao lại nhanh như vậy rồi, thôn phệ Linh lực của người khác để bản thân mình dùng, công pháp này đúng là quá nghịch thiên.
Một đêm trôi qua, sáng sớm hôm sau, sương mù dày đặc lại càng nặng nề thêm vài phần, giống như chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể chạm vào sương mù vậy, xa xa, còn có tiếng suối chảy róc rách truyền tới.