Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 884 : Viễn cổ thê lương

Ngày đăng: 01:50 22/04/20


̃n cổ thê lương.



- Tiểu Linh tiểu thư, tốc độ của mọi người quả thực quá nhanh. Ta một đường tìm tiểu thư, còn tưởng rằng tiểu thư ở phía sau ta nha.



Đám người vừa tới chính là người của Lan Lăng sơn trang. Trong đó ánh mắt Gia Cát Tử Vân sau khi kinh ngạc nhìn về đại điện lập tức chuyển sang người Lữ Tiểu Linh, dường như vô ý đảo qua đường cong lồi lõm của nàng.



- Gia Cát Tử Vân, ngươi tự mình lo lắng xem bản thân có tiến vào được đại điện Vụ Tinh không đi.



Lữ Tiểu Linh nhàn nhạt nói một câu, sau đó lập tức nói với mấy người thanh niên bên cạnh:



- Chư vị sư huynh, chúng ta cùng vào thôi.



- Đi.



Đám người khẽ quát một tiếng, chân khí tức thì bùng phát, thân thể nhanh chóng tiến về phía trước.



- Mọi người cùng nhau đi vào.



Gia Cát Tử Vân nói, hơn mười người của Lan Lăng sơn trang, đều là nhân tài kiệt xuất còn trẻ của Lan Lăng sơn trang. Khí tức của cả đám không kém, lập tức nhanh chóng đi về phía trước.



Sưu.



Lúc này từ phía sau còn có không ít người đi tới đây, sau khi tới không dừng lại một chút nào mà theo sau đám người vừa đi vào khi trước.



Thân ảnh tất cả mọi người nhanh chóng đi vào trong rừng rậm viễn cổ này. Nhất thời không gian đột nhiên nổi lên ba động, thân ảnh của đám người vừa tiến vào rừng rậm liền biến mất không thấy.



Sưu sưu.



Trên trăm đạo thân ảnh đáp xuống đất. Chân khí lập tức bạo phát, nhanh chóng tiến vào rừng rậm. Sau đó không gian chung quanh gợn sóng, thân ảnh vô cùng quỷ dị biến mất.



Sưu Sưu.




- Ta không sao.



Nhìn Lục Thiếu Du, Bạch Linh khẽ nói.



- Ta xem các ngươi còn chạy đâu nữa, lần này nhất định các ngươi phải chết.



Hai mắt của Thiên Độc Yêu Long dữ tợn nhìn Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng, thế nhưng ánh mắt cũng liếc qua Tiểu Long.



- Đây là hải vực, ta không thể thắng nó. Nếu như đặt ở bên ngoài thì ta có thể ngăn cản nó.



Bạch Linh nhìn Lục Thiếu Du nói, trong mắt nàng lần đầu tiên hiện lên vẻ ngưng trọng.



Lục Thiếu Du nhíu mày, cũng không biết nên làm thế nào cho phải, đánh đánh không lại, chạy cũng không xong. Lục Thiếu Du tức thì trầm tư.



- Ca ca, hình như Thiên Độc Yêu Long không dám tiến lên.



Trong khi Lục Thiếu Du suy nghĩ, Lục Tâm Đồng dường như phát hiện điều gì nhanh chóng nói với Lục Thiếu Du.



- Ồ, hình như đúng là như vậy?



Lục Thiếu Du nhíu mày nhìn vào Thiên Độc Yêu Long, còn có đám yêu thú lục giai khổng lồ phía sau. Lúc này đám yêu thú này lại không tiến đến, điều này khiến cho Lục Thiếu Du nghi hoặc không ngớt.



Trong Vụ Tinh Hải, trước đại điện khổng lồ kia thân ảnh Lữ Tiểu Linh xuất hiện ở trong rừng rậm, chung quanh đều là đại thụ che trời, chu vi không có lấy một bóng người, bên trong vô cùng vắng vẻ.



Lữ Tiểu Linh lập tức rút hai thanh đoản kiếm tinh xảo nắm vào trong tay, tâm thần tỏa ra.



Đột ngột, cảnh tượng trước mặt Lữ Tiểu Linh biến đổi, lập tức xuất hiện một con đường bằng đá, chung quanh đều là hoa văn cổ kính, có thể nhìn thấy dường như chúng đã tồn tại từ rất lâu rồi, thế nhưng tất cả lại không có biến hóa gì.



Cảnh giác nhìn con đường bằng đá này, Lữ Tiểu Linh do dự một chút rồi chậm rãi đi về phía trước. Sau một lát, cảnh tượng trước mắt nàng mở rộng, phía trước xuất hiện một cái sân rộng.