Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 902 : Rút gân lột da
Ngày đăng: 01:50 22/04/20
́t gân lột da.
- Còn có một chút.
Vẻ mặt Tiểu Long đột nhiên có chút né tránh.
- Là cái gì?
Lục Thiếu Du càng cảm thấy kỳ quái, bằng tính tình của Tiểu Long bình thường sẽ không quanh co như vậy.
- Không nói, đánh chết đệ cũng không nói. Nói mọi người sẽ chê cười đệ.
Tiểu Long ngẩng đầu dùng ngữ khí kiên quyết nói.
- Tiểu Long, rốt cuộc đệ chiếm được bảo vật gì? Nhanh để lão đại nhìn xem một chút.
Lục Thiếu Du không nhịn được hiếu kỳ, lập tức cười hắc hắc hỏi, chỉ sợ bảo vật trong tay Tiểu Long tuyệt đối không phải tầm thường.
- Lão đại, sau này huynh sẽ biết, dù sao đi nữa đệ cũng không nói, sau đó cũng không nói. Các người sẽ cười đệ chết mất.
Tiểu Long bất đắc dĩ nói, vẻ mặt kiên nghị, kiên quyết nói.
Tiểu Long kiên quyết không nói càng khiến cho Lục Thiếu Du hiếu kỳ. Thế nhưng hắn cũng không còn cách nào. Dù sao đi nữa sau này hắn cũng biết, xem ra bảo vật trong tay Tiểu Long không bình thường chút nào.
Nhìn Bạch Linh, Lục Tâm Đồng, Tiểu Long Lục Thiếu Du không khỏi khẽ cười. Xem ra cơ duyên lần này không nhỏ. Hắn cũng nhận được không tồi, chủ yếu chính là hắn còn chiếm được Vô Tự Thiên Thư, đồng thời chín mươi khỏa Vũ Linh thánh quả cùng với hơn năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai và một trăm bộ Linh kỹ, thu hoạch cực kỳ kinh khủng.
Nếu như đám người bên ngoài biết trên người hắn có bảo vật như vậy Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ hắn sẽ bị toàn bộ Cổ vực, thậm chí là đại lục Linh Vũ, người của thành Ma Vân cùng nhau truy sát.
Tài không lộ ra ngoài, Lục Thiếu Du thầm nghĩ tốt hơn mình nên cẩn thận một chút. Mà chiếc nhẫn trữ vật của hắn ẩn thân trên người, người bình thường cũng không có khả năng biết được.
Thu hồi tâm tình, Lục Thiếu Du chuẩn bị tìm kiếm lối ra, tất cả đều bình yên vô sự Lục Thiếu Du cũng yên lòng.
Ầm Ầm.
- Được rồi, chúng ta đi.
Lữ Tiểu Linh quét mắt nhìn chung quanh một lát khẽ thở dài một hơi rồi lập tức cùng đám người Linh Thiên môn rời đi.
- Tiểu Linh tiểu thư, chúng ta cùng nhau trở về đi.
Gia Cát Tử Vân nhanh chóng nói, thân ảnh lập tức đuổi theo.
Sưu Sưu.
Thời gian cũng không còn nhiều, mọi người tuy rằng lưu luyến không rời, thế nhưng cũng chỉ có thể không cam lòng mà thôi. Ai bảo vận khí của mình không tốt cơ chứ.
Vẫn có mấy người biết, muốn tiến vào đại điện Vụ Tinh không có một chút quan hệ nào tới vận khí.
Mọi người bắt đầu quay về, cả đám không cam lòng nhìn đại điện Vụ Tinh vô cùng chấn động kia, cuối cùng cũng chỉ có thể yên lặng rời đi.
Từng đạo thân ảnh bay đi rồi biến mất không thấy tăm hơi. Trong thế giới mênh mông này lại lập tức khôi phục sự tĩnh lặng.
Trên vạn người đên cũng không có ảnh hưởng tới thế giới mênh mông này. Cũng không tạo ra sự thay đổi nào với thế giới này, đại điện Vụ Tinh khổng lồ kia vẫn sừng sững đứng đó, giống như đang chống đỡ trời cao vậy.
- Yêu vương, chúng ta có cần đi hay không?
Trong một thủy vực khổng lồ, Thanh Giáp Yêu Giải chỉ còn lại một cái càng, cả người đen kịt xoay người nói với một đầu cự long.
- Tiến vào cấm địa, mấy nhân loại kia lại không chết, chẳng lẽ xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn sao?
Đầu cự long màu đen khẽ nói, hai chiếc sừng trên đầu lay động.
- Yêu vương, ta nghe nói cấm địa này mỗi ba mươi năm có đôi khi sẽ có một chút hiện tượng quỷ dị. Những thời gian khác chỉ cần là yêu thú tới gần sẽ bị đánh chết. Có lẽ mấy nhân loại kia đang trốn ở bên trong.
Một đầu yêu thú khổng lồ nói.