Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 907 : Cùng đường (2)

Ngày đăng: 01:50 22/04/20


̀ng đường. (2)



- Sào huyệt của Thiên Độc Yêu Long này quả thực không tồi.



Lục Thiếu Du mỉm cười nói.



Rống.



Trong hang động rộng rãi lúc này có vô số tiếng gầm gừ vang lên, tức thì có không ít yêu thú nhảy ra. Đều là yêu thú ngũ giai, tứ giai. Yêu thú ngũ giai hơi ít hơn chút so với tứ giai.



- Cút ngay.



Tiểu Long quát lên một tiếng, khí tức quanh người tản ra.



Dát Dát. Rống.



Thái Âm Yêu Thỏ, Huyết Ngọc Yêu Hổ còn có Phi Thiên Ngô Công lúc này đều tỏa ra khí tức của mình.



Sưu Sưu.



Không ít yêu thú trong hang động lập tức run rẩy, dáng dấp dữ tợn thu liễm lại, cả đám tự động trở về trong hang động, không dám ngăn cản.



- Hừ.



Tiểu Long hừ lớn một tiếng, cũng không đặt những yêu thú ngũ giai này vào trong mắt.



- Mọi người tiếp tục đi vào phía trong. Sau một lát, đi qua hang động rộng rãi uốn lượng thì một thế giới vô cùng rộng rãi xuất hiện trong mắt mọi người. Nơi này vô cùng rộng rãi, quang mang tràn ngập. Có không ít thực vật ở bên trong.



- Dược vị thật mạnh, dường như lại mang theo khí tức kỳ dị.




- Tên gia hoả này muốn liều mạng.



Tiểu Long gầm lên một tiếng, ánh mắt lập tức trầm xuống, nói:



- Ta sẽ không sợ con sâu độc nhỏ như ngươi đâu.



- Ngao!



Tiểu Long rít lên một tiếng, cũng ngay lúc đó, thân hình nháy mắt hoá thành kích cỡ lớn nhất, trên cái đầu dữ tợn khổng lồ, con mắt thứ ba ở mi tâm đột nhiên mở ra, một mảnh hào quang chướng mắt nháy mắt đã bao phủ bên trên đám khói độc.



- Ngao, sao ngươi có thể có khí của linh hoàng chứ.



Lúc này đây, thân thể của Thiên Độc Yêu Long nháy mắt cũng run lên, cực kỳ khiếp sợ trước hào quang chướng mắt do con mắt thứ ba của Tiểu Long bắn ra, tốc độ hấp thu năng lượng thiên địa của cái sừng trên đầu cũng chậm dần rồi dừng hẳn.



- Tiểu Long, ta tới giúp ngươi.



Vào đúng lúc này, Lục Tâm Đồng cũng kêu lên một tiếng.



Lục Thiểu Du vốn đang muốn giữ chặt Lục Tâm Đồng, mặc dù con Thiên Độc Yêu Long này bị thương không nhẹ, nhưng nó tuyệt đối không phải thứ mà Lục Thiểu Du có thể đối phỏ vào lúc này, khi Lục Thiểu Du nhìn thấy thủ ấn quỷ dị do Lục Tâm Đồng đánh ra thì cũng không nhịn được mà khẽ giật mình.



- Xích Kim Độc Chu, đi!



Đúng lúc này, quanh thân của Lục Thiểu Du đột nhiên bị một cỗ khí tức cực kỳ quỷ dị bao vậy, khí tức này khiến cho lòng người sợ hãi, cũng ngay lúc đó, chỉ thấy Lục Tâm Đồng ngẩng đầu dậy, trong mi tâm bắn ra một đạo hào quang màu vàng dữ dội.



- Chi chi!



Một tiếng kêu xuyên xấu sóng nước nháy mắt truyền ra, đúng lúc này, Lục Thiểu Du nhìn thấy cỗ quang mang màu vàng này nháy mắt hoá thành một con quái vật hư ảo khổng lồ, đây là một con nhện khổng lồ màu vàng kim, toàn thân và các chân của nó đang chậm rãi quơ lên giương nanh múa vuốt, răng trong miệng bén nhọn như răng nhanh, phía trên toả ra từng sợi khói độc lan toả.