Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 926 : Trong lòng có chủ ý (2)
Ngày đăng: 01:50 22/04/20
̀ng có chủ ý. (2)
Từ trong miệng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh Lục Thiếu Du đã biết, hóa ra không phải Phi Linh môn có phiền phức mà là sát biên giới địa bàn của Quỷ Vũ Tông xuất hiện một đạo cấm chế. Có lẽ bên trong là động phủ của một cường giả. Mà địa phương kia lại giáp với Thanh Phong môn của Lan Lăng sơn trang. Thanh Phong môn đương nhiên sẽ không bỏ qua. Bọn chúng lại nhận đó là địa bàn của mình. Sự việc này đã kéo dài mấy tháng, song phương đã giao thủ mấy lần, nhân số tử thương cũng không ít.
- Trong cấm chế kia liệu có bảo vật hay không?
Lục Thiếu Du hỏi. Việc đầu tiên Lục Thiếu Du muốn biết chính là việc này.
- Ta đã tự mình đi xem qua, có thể là cấm chế do Vũ Vương lưu lại, có lẽ là Vũ Vương bát trọng, có khi còn hơn. Thời gian cũng không ngắn, có lẽ đã được mấy nghìn năm. Trong cấm chế này có lẽ là động phủ, một ít bảo vật hẳn là có, thế nhưng cụ thể là thứ gì ta lại không biết được.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Một động phủ của Vũ Vương cao giai, lại tồn tại mấy nghìn năm chung quy cũng có chút thứ tốt.
Lục Thiếu Du nhíu mày rồi nói:
- Nếu như có lợi thì Phi Linh môn chúng ta cũng muốn. Ngày mai ta thử đi tới đó xem sao. Cường giả của Thanh Phong môn dường như cũng đã từ Vụ Tinh Hải trở về, cũng không thể để bọn chúng nhanh chân đến trước.
- Cho dù bọn chúng tới trước cũng vô dụng. Ta đã xem xét kỹ, cấm chế này tuy rằng đã buông lỏng một chút. Thế nhưng chí ít cũng cần thực lực Vũ Vương tam trọng, tứ trọng mới có thể mạnh mẽ mở ra. Trong Thanh Phong môn căn bản không có loại cường giả như vậy cho nên cũng không thể mở ra cấm chế. Bằng không lần trước ta tới đó đã trực tiếp tiến vào rồi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Như thế có chút phiền phức.
Lục Thiếu Du nhíu mày, chỉ có Vũ Vương tam trọng, tứ trọng mới có thể mạnh mẽ mở ra, điều này quả thực có chút phiền phức.
- Cũng không phiền phức cho lắm, nếu như ta đi, có lẽ chỉ cần cho ta thời gian nửa tháng là có thể đem cấm chế luyện hóa.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Lục Tâm Đồng nói.
- Thiên Độc Yêu Long thất giai?
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức thì sắc mặt đại biến.
- Khó trách ta cảm nhận được độc khí, hóa ra là độc thú cường hãn.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hít sâu một hơi. Đối với độc thú cường hãn như Thiên Độc Yêu Long này hắn cũng có chút lý giải.
- Đông lão, ngươi cần máu của độc thú lục giai hậu kỳ để đoán thể mà ta lại không tìm được. Thế nhưng Thiên Độc Yêu Long đã đáp ứng có thể cung cấp máu tươi cho ngươi đoán thể, không biết Đông lão có thể dùng tạm không?
Lục Thiếu Du nói.
- Nói nhảm, có máu tươi của Thiên Độc Yêu Long đoán thể thì sẽ mạnh hơn nhiều.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức thì kích động nói.
- Hắc hắc.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói:
- Đông lão, cây Mã Tiền năm trăm năm ta cũng không tìm được. Thế nhưng trong động thủ của Thiên Độc Yêu Long lại có Mã Tiền ngàn năm, không biết Đông lão có dùng được không?
Nói xong, trong tay Lục Thiếu Du nhanh chóng xuất hiện một đoàn quang mang. Trong đoàn quang mang có vài cây Mã Tiền, hắn cũng không dám dùng tay trực tiếp động vào. Đám độc khí này cũng khiến cho Lục Thiếu Du có chút kiêng kỵ.
- Mã Tiền ngàn năm lại có bốn cây, tiểu tử ngươi thật tốt số a.