Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 96 : Chịu khổ bị bắt
Ngày đăng: 01:39 22/04/20
- Ta hỏi các ngươi lần cuối cùng, giao Thiên Tàm Bảo Giáp ra hay không.
Hỏa Âm Quái nói.
- Nằm mơ, bảo vật như Thiên Tàm Bảo Giáp ngươi còn chưa có tư cách có được.
Bạch Mi trưởng lão lạnh nhạt nói một tiếng.
- Vậy đừng trách ta không khách khí.
Hỏa Âm Quái Âm Lệ vừa quát, thân ảnh quát lên, lập tức lướt tới đám đệ tử mới Lục Thiếu Du bên kia.
- Ngươi dám.
Bạch Mi trưởng lão hét lớn một tiếng, Vương Minh Nguyệt thân ảnh như điện, hai người một đao một kiếm trực tiếp bổ vào Hỏa Âm Quái, hai công kích xé rách không khí sinh ra tiếng nổ ầm ầm.
Hỏa Âm Quái nhíu mày, bàn chân khẽ giậm vào hư không, một đạo chân khí nóng bỏng từ chân truyền ra ngoài, thân ảnh lập tức nhanh hơn mấy phần, đồng thời vung tay đánh ra hỏa cầu to hai mét vào người Bạch Mi trưởng lão cùng Vương Minh Nguyệt.
- Phá...
Hai người một đao một kiếm dễ dàng đánh xuyên qua hỏa cầu, nhưng mà chỉ trong tích tắc này, thân ảnh Hỏa Âm Quái đã lao thẳng tới đám người Lục Thiếu Du.
- Các ngươi cẩn thận, đi mau.
Bạch Mi trưởng lão hét lớn một tiếng, thân ảnh lao tới, thủ ấn biến hóa, không gian tràn ngập chân khí, bảo kiếm màu vàng rời tay hóa thành một đạo hào quang màu vàng, như thiểm điện đâm về phía Hỏa Âm Quái.
Kiếm khí mang theo âm thanh xé gió, không khí chung quanh chấn động mạnh mẽ, một kiếm này đã là toàn lực của Bạch Mi trưởng lão.
- Đi mau, chúng ta không phải đối thủ.
Lục Vô Song lớn tiếng nói, tất cả người bên này đều nhìn thấy, lập tức chạy trốn thật nhanh.
- Khai sơn chưởng.
Chân khí tuôn trào, một đạo chưởng ấn màu vàng nhạt đánh ra ngoài, tuy khí kình mang theo tiếng xé gió, nhưng so với công kích của Hỏa Âm Quái, Bạch Mi trưởng lão thì khí thế kém đi rất nhiều.
Hỏa Âm Quái đột nhiên cảm thấy sau lưng có công kích, quay đầu lại cười lạnh, căn bản cũng không có để ý nhiều, đối phương chỉ là một Vũ Sĩ mà thôi, ở trước mặt hắn chẳng khác gì con kiến, không cần quan tâm.
Sắc mặt Hỏa Âm Quái trầm xuống, sau lưng Lục Thiếu Du, Bạch Mi trưởng lão đã lao tới trước.
- Hừ, tiểu tử, tới đây cho ta!
Thần sắc Hỏa Âm Quái trầm xuống, thân ảnh như thiểm điện biến mất tại chỗ.
Lục Thiếu Du ngưng tụ Khai Sơn Chưởng đánh tới, trong nội tâm lập tức cảm giác được không tốt, đang muốn lui lại thật nhanh, một giọng nói đã vang lên bên tai.
- Tiểu tử, thành thật một chút.
Cũng vào lúc này, Lục Thiếu Du cảm giác Hỏa Âm Quái đánh vài chỉ vào người của mình, chân khí toàn thân lập tức bị ngăn cản, thân hình đã không cách nào nhúc nhích.
- Hỏa Âm Quái, ngươi mau thả người ra, nếu không Vân Dương Tông ta sẽ không để yên cho ngươi.
Bạch Mi trưởng lão hét lớn một tiếng, thần sắc ngưng trọng lên.
- Thiếu Du.
Lục Vô Song thất kinh, hoa dung thất sắc.
Lúc này đám người Tần Thiên Hạo, Độc Cô Băng Lan, Thúy Ngọc, Dương Diệu sắc mặt đầy ngưng trọng, nhìn thấy Lục Thiếu Du rơi vào trong tay Hỏa Âm Quái, cũng chỉ có Lục Thiếu Hổ là cười lạnh mà thôi.
Lục Thiếu Du giờ phút này trong lòng vô cùng bối rối, mình cũng không muốn chết, nhưng thực lực Hỏa Âm Quái quá mạnh mẽ, bản thân mình căn bản không có khả năng phản kháng, ba đường kinh mạch trong cơ thể đang bị chân khí của Hỏa Âm Quái phong tỏa, chân khí của hắn không cách nào lưu động như ý.