Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 98 : Rơi xuống vách núi

Ngày đăng: 01:39 22/04/20


XÍU...UU!.



Không do dự, Lục Thiếu Du hất tay áo lên, một đạo thiểm điện màu vàng nhạt lóe lên, đạo hào quang màu vàng nhạt này không biết là cái gì lại xuyên qua chưởng ấn của Hỏa Âm Quái, lập tức bắn thẳng vào Hỏa Âm Quái.



- Yêu thú.



Tốc độ vô cùng nhanh chóng, chỉ có Hỏa Âm Quái đang ở chính diện là nhìn rõ ràng, đạo hào quang màu vàng nhạt này chính là yêu thú loại rắn.



Có thể trực tiếp xuyên thấu qua chưởng ấn của mình, thần sắc Hỏa Âm Quái hoảng hốt, yêu thú này tuyệt đối không phải thứ tầm thường, hắn không dám chủ quan, đánh ra một chưởng, một đạo hỏa diễm đánh tới công kích yêu thú kia.



Xuy xuy.



Yêu thú có hào quang màu vàng nhạt này tất nhiên chính là tiểu Long, lúc này nó nhìn thấy một chưởng đánh tới, cái miệng nhỏ của tiểu Long há to phun ra một đạo hỏa diễm, hỏa diễm va chạm với chưởng ấn, ngọn lửa này không lớn nhưng lại bao trùm một chưởng của Hỏa Âm Quái.



Hai bên va chạm vào nhau, chưởng ấn bị đốt cháy nhanh chóng, tiểu Long phun hỏa diễm dường như không phải hỏa diễm tầm thường, nhưng mà thực lực tiểu Long cuối cùng vẫn còn hơi yếu, chỉ trong nháy mắt, chưởng ấn xuyên qua hỏa diễm của tiểu Long, đánh vào thân thể tiểu Long, làm nó rơi xuống vách núi.



Phanh!



Mà vào thời điểm này, một chưởng của Bạch Mi trưởng lão đánh tới, được tiểu Long kéo dài trong nháy mắt, chưởng ấn này đánh vào lưng Hỏa Âm Quái, những nơi chưởng ấn đi qua sinh ra âm thanh xé gió, công kích này quá cường hãn, Bạch Mi trưởng lão cũng vận dụng toàn lực.



Phốc phốc...



Thân thể Hỏa Âm Quái chấn động, phun máu tươi, một chưởng của Bạch Mi trưởng lão hắn không cách nào ngạnh kháng được, thân hình lảo đảo tiến lên phía trước.



- Tiểu tử, ngươi hãy chết đi cho ta.



Hỏa Âm Quái cười lạnh, miệng phun máu tươi nhưng lại đánh thêm một chưởng bao trùm Lục Thiếu Du.



- Lão quái, phải chết thì cùng chết, Thanh Linh Khải Giáp.



- Khai Sơn Chưởng!



Lục Thiếu Du biết không thể lui được nữa, hắn cũng không phải loại người cam tâm mặc cho người ta chém giết, lập tức ngưng tụ Thanh Linh Khải Giáp, vận dụng toàn lực đánh ra một chiêu Khai Sơn Chưởng.




- Ta đi xuống xem một chút.



Bạch Mi trưởng lão giao Lục Vô Song cho nữ chấp sự trung niên, lập tức nhảy lên Nham thứu, tự mình dẫn Nham thứu bay xuống.



Dưới vách núi, sau khi xâm nhập trăm mét thì sương mù màu trắng dày đặc càng nồng đậm, dùng với tu vị của Bạch Mi trưởng lão, hắn chỉ nhìn thấy vài mét mà thôi, mà yêu thú Nham thứu thì hoàn toàn không nhìn thấy rõ ràng, trong sương mù dày đặc thế này không phân rõ chung quanh, căn bản là không cách nào tiến thêm nửa thước.



Bạch Mi trưởng lão nhìn chung quanh, vẫn là sương mù nồng đậm, trừ sương mù ra không còn có thứ gì khác.



- Thiếu Du.



Bạch Mi trưởng lão hô to vài tiếng, truyền tới chỉ là hồi âm từ vách núi vọng về mà thôi, vực sâu này không thấy đáy.



- Trưởng lão, thế nào rồi?



Bạch Mi trưởng lão cưỡi Nham thứu nhảy lên vách đá, Độc Cô Băng Lan hỏi.



- Không có biện pháp, phía dưới căn bản nhìn không được rõ ràng, Nham thứu cũng không cách nào xuống dưới, chỉ sợ là dữ nhiều lành ít?



Bạch Mi trưởng lão thở dài một hơi rồi nói.



- Vũ giả tam hệ, thiên phú đỉnh cấp, Vân Dương Tông chúng ta mất đi một đệ tử thân truyền rồi.



Một gã chấp sự thở dài, vũ giả tam hệ, cả Vân Dương Tông cũng chỉ có một người mà thôi.



- Thiếu niên vừa rồi là vũ giả tam hệ sao?



Vương Minh Nguyệt kinh ngạc nói.



- Chúng ta đi thôi, hy vọng kỳ tích xuất hiện, Thiếu Du có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, nếu không lần sau nhìn thấy Lục Trung, ta cũng không biết nên bàn giao thế nào.



Bạch Mi trưởng lão nói.