Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 992 : Lấy một địch năm

Ngày đăng: 01:51 22/04/20


Lục Thiếu Du cũng không hề lộ vẻ khẩn trương, đột nhiên mười ngón tay biến hóa thật nhanh, một đạo hoàn luật phập phồng truyền ra, tiếp theo là trượt âm thật lớn, lại mãnh liệt biến đổi, tiếng đàn hóa thành tiếng nước chảy, tốc độ xảo diệu kết hợp, nhất thời nổi lồng bồng mênh mông, tựa như giao long gầm lên giận dữ.



Đông đông…



Tiếng đàn vừa bị bức lui lúc này đột nhiên va chạm tiến lên, nhất thời hung hăng va chạm tiếng đàn của bốn người Gia Cát Tử Vân.



Phanh!



Giữa không trung, chỉ thấy thác nước chạy chồm, sóng nước nổ tung, ngước mắt nhìn xa ca sóng trào mãnh liệt, khuếch tán khắp trong sơn cốc.



Trong nháy mắt đàn chim xoay quanh trên không trung đã hoảng sợ bay mất.



- Hừ!



Bốn người bị Lục Thiếu Du bức lui, sắc mặt trầm xuống, giờ phút này đệ tử Thiên Âm môn thực lực thấp nhất sắc mặt trắng bệch, mà Tùng Bách Đào cũng tái nhợt, chỉ có Gia Cát Tử Vân vẫn không xảy ra chuyện gì.



Gia Cát Tử Vân nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt lạnh lùng tới cực hạn.



Đông!



Vào thời khắc này Lăng Thanh chợt mở mắt, tiếng đàn biến đổi, tràn ngập lãnh ý, bỗng nhiên hóa thành một đạo quang nhận phá vỡ không gian ba văn, công kích thẳng về hướng Lục Thiếu Du. Một đạo công kích này mơ hồ còn mạnh hơn cả bốn người Gia Cát Tử Vân liên thủ.



Gia Cát Tử Vân thấy thế, ánh mắt đảo qua Lăng Thanh, ngay lập tức ngón tay biến hóa, nhân cơ hội phát ra tiếng đàn công kích về hướng Lục Thiếu Du.



Ba người còn lại cắn chặt răng, mười ngón khảy mạnh, từng tiếng đàn mang theo sát khí lập tức vây công về hướng Lục Thiếu Du.



Giờ này khắc này, hoàn toàn chính là một mình Lục Thiếu Du bị năm người liên thủ vây công, mặc dù tiếng đàn công kích nhưng mức độ nguy hiểm không kém hơn đao kiếm, thế công liên thủ của năm người mạnh hơn bốn người không biết bao nhiêu.



Ánh mắt Lục Thiếu Du nhướng lên, chỉ tích tắc một cỗ sát khí bắt đầu lan tràn, sau đó ánh mắt nhắm lại, từng đạo thủ ấn quỷ dị kết xuất, rơi lên trên dây đàn.



Đông…



Một tiếng đàn khác thường vang lên giữa không trung, tiếng đàn uyển chuyển lại cương nghị, mang theo cỗ ý nhị, hoàn toàn khác hẳn tiếng đàn ban đầu của Lục Thiếu Du.
Đông đông…



Tiếng đàn biến mất, tiếng đàn của Lăng Thanh cùng Gia Cát Tử Vân cũng không còn, hai người đã không có lực phản công.



Khi trên sơn cốc khôi phục lại yên lặng, sắc mặt mọi người biến hóa không chừng, thực lực thấp còn trợn mắt há hốc mồm.



- Lục Thiếu Du thi triển vũ kỹ âm ba công kích đối thủ, hẳn phải hủy bỏ tư cách!



Sắc mặt Tùng Thanh Sơn thật khó xem, nhất thời nói.



- Buồn cười, ai ra tay công kích trước? Năm người vây công một người, thua còn không phục, thực lực không đủ cũng đừng đi lên mất mặt!



Bạch Oánh hừ lạnh một tiếng.



- Bạch Oánh, ngươi nói vậy là ý gì!



Khuôn mặt Tùng Thanh Sơn run rẩy, lạnh lùng nhìn qua Bạch Oánh.



- Tùng Thanh Sơn, ý của ta ngươi hiểu được, đừng thua không nổi, làm cho cả Cổ Vực chế giễu!



Bạch Oánh nhìn hắn chằm chằm, luận thực lực nàng tự biết không bằng Tùng Thanh Sơn, nhưng thực lực hiện tại của Phi Linh môn hoàn toàn có thể đối kháng cùng Thiên Quỷ tông, cho dù Tùng Thanh Sơn ra tay, có Bạch Linh tại đây muốn đánh chết Tùng Thanh Sơn vẫn đủ sức.



- Tốt lắm chư vị, cho Linh Thiên môn mặt mũi, nghe phu nhân nói chuyện trước đi!



Trong Linh Thiên môn, một bạch phát lão giả trầm mặt nói.



Nghe lời của hắn, Tùng Thanh Sơn vốn đang định nói chuyện, sắc mặt lại biến thành ý cười, ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng Lư Khâu Mỹ Vi.



Ánh mắt Lư Khâu Mỹ Vi dừng lại trên người Lục Thiếu Du, Lăng Thanh cùng Gia Cát Tử Vân, khẽ cau mày nói:



- Cửa ải này vốn không có ai qua được, nhưng tài đánh đàn của ba người còn lại đều bất phàm, sáu vị sấm quan đã có ba vị bị thương, dù so sánh lần nữa cũng là như thế. Cho nên, Lục chưởng môn, Gia Cát Tử Vân, Lăng Tuyền miễn cưỡng qua ải, ba người hiện tại chuẩn bị cửa thứ tư đi.