Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 994 : Lan Lăng bí pháp

Ngày đăng: 01:51 22/04/20


Hưu!



Cuồng phong chợt khởi, thân hình hắn nháy mắt thoát khỏi cự lực kiềm chế.



- Di!



Nhìn thấy Lục Thiếu Du thoát khỏi phong tỏa, ánh mắt Lư Khâu Mỹ Vi chợt lóe, lộ vẻ kinh nghi.



Trong mắt Lục Thiếu Du toát ra tinh quang, thân hình lướt ngang sang phải, lại như tàn ảnh lao thẳng về hướng Lữ Tiểu Linh.



Nhìn thấy Lục Thiếu Du lao tới, ánh mắt Lữ Tiểu Linh cực kỳ khẩn trương, trái tim dâng lên cổ họng, lo lắng nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du.



Lư Khâu Mỹ Vi khẽ cười, thủ ấn biến hóa, dải lụa trắng phóng lên cao, như phúc vũ phiên vân, lướt qua một độ cong huyền ảo, nháy mắt lại ngăn cản trước người Lục Thiếu Du.



Trong lòng Lục Thiếu Du cả kinh, không nghĩ tới tốc độ Lư Khâu Mỹ Vi nhanh như vậy, khả năng nắm giữ không gian lực đã thật sự triệt để, mình bị bao vây bên trong, nếu muốn thoát thân căn bản khó càng thêm khó.



Sưu!



Giờ khắc này thân hình Gia Cát Tử Vân đột nhiên bạo lướt tới, thừa dịp Lư Khâu Mỹ Vi còn đang ngăn cản Lục Thiếu Du, thân thể hắn như lưu quang cấp tốc lướt qua không gian.



Nhưng hắn cũng thật không ngờ thân hình vừa động, dải lụa lại xoay tròn tràn tới nháy mắt bao phủ lấy hắn.



Ngay tiếp theo sau thân hình Lăng Thanh chợt lóe, thân thể như ngọn gió lao tới, một thanh âm nổ bạo vang lên dưới chân, cự lực đánh lên khiến nàng xẹt qua không gian, tốc độ nháy mắt còn mạnh hơn Lục Thiếu Du cùng Gia Cát Tử Vân không ít.
Lần này Lăng Thanh còn chưa có động tác, ngược lại Lục Thiếu Du nhướng mày, khí xoáy dưới chân xoay tròn, thân ảnh nhanh như chớp lướt qua hư không, lao về hướng Lữ Tiểu Linh.



- Ngươi cũng lưu lại đi!



Thanh âm Lư Khâu Mỹ Vi truyền tới, cổ tay run lên, dải lụa sống động ầm ầm đánh về phía Lục Thiếu Du, không gian đều vặn vẹo, thân hình Lục Thiếu Du lại bị phong tỏa lần nữa, một cỗ áp lực vô hình vượt qua khả năng đối kháng của hắn.



Nhìn thấy dải lụa trắng tràn tới, sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, thân hình lập tức di chuyển, nháy mắt lướt qua không gian, thân ảnh vừa đi qua dải lụa trắng đã hiện tới, nháy mắt lướt qua hai má Lục Thiếu Du, bám theo kình khí bén nhọn làm khuôn mặt hắn đau đớn.



Mà giờ khắc này hắn vẫn chưa hoàn toàn thoát thân, dải lụa thật sinh động quay đầu, hóa thành vô số hư ảnh bao phủ chung quanh Lục Thiếu Du, không gian ba văn khuếch tán, đem toàn bộ đường đi của hắn đều phong kín, làm cho hắn không còn cách nào tiếp tục né tránh.



Dải lụa như tràn tới khắp bốn phương tám hướng, nhất thời bộc phát ra tiếng rít gió, một cỗ lực kéo điên cuồng xoay tròn khiến cho hắn nhất thời cảm giác được quanh thân như có cự lực ngàn cân, thân hình lại bị kéo chặt chẽ trở lại.



Thân hình Lục Thiếu Du nhẹ nhàng run lên, tinh mang chợt lóe, một cỗ lực lượng quỷ dị lan tràn, trong không gian nổi lên ba động vô hình kỳ dị.



Trong tích tắc Lục Thiếu Du kết xuất thủ ấn, bám theo một đạo tàn ảnh, mà theo thủ ấn biến hóa, trong không gian đột nhiên có một cỗ năng lượng thổ hệ ngưng tụ nhanh như chớp, chỉ nháy mắt cả không gian tràn đầy một cỗ lực lượng thổ hệ bao phủ.



Hô!



Cả không gian lập tức ngừng lại.



Đây không phải ảo giác, mà là không gian thật sự ngừng lại, dải lụa đầy trời đột nhiên yên lặng.