[Dịch] Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3483 : Chúc mừng chủ nhân

Ngày đăng: 23:06 06/09/19

Xoẹt á. Năng lượng không ngừng gào thét, lập tức chấn độn không gian vang vọng tâm thần, một đạo năng lượng màu trắng tiến vào trong thân thể Lục Thiếu Du. Năng lượng này vừa tiến vào trong thân thể, cây đao màu vàng trong đầu Lục Thiếu Du không ngăn cản, tùy ý cho nó tiến vào. Mà năng lượng này vừa tiến vào đầu Lục Thiếu Du đã hóa thành tin tức. Tin tức này làm tâm thần Lục Thiếu Du rung động rất mạnh. Thời gian từ từ qua đi, mấy trăm người tụ tập trong không gian trận pháp, tổng cộng tám ngày trôi qua, bọn họ không thể tìm được lối ra, mọi người cũng chỉ có thể đặt chân trong kiến trúc to lớn mà thôi. Cùng bị nhốt trong nơi này, tính tình bọn họ rất táo bạo, rất có thể sẽ ra tay giết người, ban đầu còn có giao thủ ngắn ngủi, về sau đình chỉ toàn bộ, nghĩ cách rời khỏi không gian này mới là trọng yếu nhất. Trong Thiên Trụ giới tầng thứ sáu, Lục Thiếu Du đang được không gian áo nghĩa quán chú vào người, Hỗn Độn Âm Dương Quyết luyện hóa năng lượng thành nguyên lực tinh thuần, không ngừng luyện hóa vào đan điền khí hải. Không gian hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có thể cảm giác được năng lượng gào thét, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi trong năng lượng đó, chung quanh có gợn sóng không gian không ngừng khuếch tán ra. Quá trình này kéo dài, một ngày nào đó năng lượng trong không gian này sẽ bị hắn hấp thu sạch sẽ. Năng lượng thiên địa trong không gian này có hạn, cũng không phải vô hạn, Lục Thiếu Du dùng Hỗn Độn Âm Dương Quyết thôn phệ luyện hóa hoàn tất, mọi chuyện bình tĩnh trở lại. Lúc trước luyện hóa đám giáo chúng Thị Huyết Giáo, Lục Thiếu Du đã tăng tu vị lên Phá Giới Cảnh cao giai trung kỳ, bây giờ thôn phệ năng lượng đã đến Phá Giới Cảnh cao giai đỉnh phong. Chỉ cần vượt qua cái hào rộng cuối cùng, hắn có thể đến Ngộ Chân Cảnh. Nguyên lực trong đan điền khí hải Lục Thiếu Du đang được Hỗn Độn Âm Dương Quyết luyện hóa, vào lúc này bành trướng tới cực hạn. Thời điểm khí tức trên người đạt tới Phá Giới Cảnh cao giai đỉnh phong, chấn động không còn, dường như bị ngăn cản. Nhưng quanh người Lục Thiếu Du, không gian không ngừng lắc lư, có năng lượng vô hình đang lan tràn ra, cuối cùng phóng thích ra không gian chung quanh. Không gian này lắc lư, khí tức toàn thân Lục Thiếu Du bình tĩnh, nhìn như bình thường nhưng lại có gì đó đang chấn động rất mạnh. Chờ đến khi khí tức này sắp bộc phát, áp lực như núi lửa phun trào, chúng dễ dàng phá hủy tất cả mọi thứ ngăn cản. Lúc này nếu có cường giả tinh thông không gian áo nghĩa nhìn thấy chắc chắn sẽ giật mình, Lục Thiếu Du lĩnh ngộ không gian áo nghĩa đã đến tình trạng như thế, đây đã là cấp độ vượt qua cả Ngộ Chân Cảnh. Mà tu luyện giả muốn từ Phá Giới Cảnh đột phá đến Ngộ Chân Cảnh, trọng yếu nhất là lĩnh ngộ, mỗi một cấp độ tu luyện đều có đẳng cấp, kỳ thật chúng đại biểu cho bình cảnh, cần lĩnh ngộ áo nghĩa tới cấp độ tương ứng, tăng thêm nguyên lực chèo chống, lúc này hắn mới có thể đột phá. Mà Ngộ Chân Cảnh lĩnh ngộ áo nghĩa cũng là một giai đoạn, một loại áo nghĩa phải đạt tới cấp độ Ngộ Chân Cảnh, áo nghĩa là thứ huyền diệu khó giải thích, không cách nào nói bằng lời, cần tu luyện giả lĩn ngộ. Oanh... Khí tức bành trướng tới cực hạn, không gian vốn yên lặng đã sinh ra sóng to gió lớn. Trong người Lục Thiếu Du, năng lượng bị đè nén giống như núi lửa, trong lúc mơ hồ còn dâng trào dữ dội. - Phá cho ta. Vào thời khắc này, Lục Thiếu Du đang nhắm mắt đã mở mắt ra, hắn hét lớn một tiếng. Rầm rầm rầm. Tiếng nổ trầm thấp vang lên, sau lưng Lục Thiếu Du có âm thanh như lôi điện vần vũ, không gian sau lưng Lục Thiếu Du nổ tung, từng vết nứt không gian bao phủ chung quanh Lục Thiếu Du. Vô số vết nứt không gian đen kịt hiện ra sau lưng Lục Thiếu Du, không gian như cự long vần vũ, linh hồn chấn động. Khí thế như bôn lôi, bình cảnh vỡ tan. Dùng Lục Thiếu Du làm trung tâm, vết nứt không gian đầy trời, khí tức trên người Lục Thiếu Du tăng lên, bởi vì hắn vừa vượt qua một cái hào rộng, trực tiếp đặt chân đến cấp độ hoàn toàn mới. Không gian chung quanh sinh ra gió nổi mây phun, vô số vết nứt không gian tàn phá các nơi. Thời điểm Lục Thiếu Du đạt tới cấp độ hoàn toàn mới, khí tức chung quanh dần dần bình tĩnh, vết nứt không gian biến mất không thấy. - Rốt cục đến Ngộ Chân Cảnh. Ánh mắt Lục Thiếu Du đầy vui mừng, cảm thụ cảm giác đột phá thật sự là mỹ diệu, trong thiên hạ, không có cảm giác nào có thể so sánh với cảm giác vừa rồi. Lực lượng trong cơ thể bành trướng, ngạo khí trong lòng Lục Thiếu Du tỏa ra, nếu gặp lại Huyết Đoạn Hồn, mình tuyệt đối không cần phải trốn chạy để khỏi chết, chẳng biết hươu chết về tay ai. Từ Phá Giới Cảnh cao giai đến Ngộ Chân Cảnh sơ giai, khoảng cách cũng không phải quá lớn. Nhưng Lục Thiếu Du tự mình trải qua lại cảm thấy khác biệt, giữa hai cảnh giới hoàn toàn không thể so sánh, không chỉ nguyên lực, trọng yếu là giai vị. - Huyết Đoạn Hồn, cho ngươi sống lâu vài ngày, cũng nên tính sổ. Lục Thiếu Du cười vui vẻ, tâm niệm khẽ động, lập tức phất tay, trong tay hắn xuất hiện ngọc giản cổ xưa. Hai đầu ngọc giản này có khe hở, bởi vậy ít nhất là một trong ba đoạn, biên giới có ba lỗ răng, giống như chìa khóa. - Chúc mừng chủ nhân đột phá. Nhưng vào lúc này trong không gian có một âm thanh non nớt truyền tới, âm thanh non nớt này nói chuyện còn chưa rõ ràng. - Ngươi là ai? Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, tâm thần quan sát chung quanh, nhưng thần sắc lại không ngoài ý muốn, dường như biết rõ đang xảy ra chuyện gì. - Chủ nhân, ta chính là khí linh, ngươi dung hợp ta, cho nên ngươi sau này là chủ nhân của ta. Âm thanh từ trong không gian truyền ra ngoài, nói: - Chủ nhân, ta vốn đang ngủ say khôi phục, đột nhiên bị ngươi dung hợp, hiện tại linh hồn trống rỗng, ảnh hưởng không nhỏ đến ta, rất nhiều chuyện ta vốn đã quên, ta lúc này biết rõ, chủ nhân có tin tức về ta, ta hiện tại cần dựa vào chủ nhân khôi phục, thời điểm ta khôi phục sẽ liên hệ với chủ nhân. Thời điểm âm thanh như trẻ con vang lên, cả không gian đột nhiên run lên, hào quang sáng ngời. Lúc này có một đường vòng cung rất đẹp lan tỏa ra, âm thanh giống như tiếng lưỡi mác va vào nhau, âm thanh này trầm thấp, có thể vang tận mây xanh, vang động núi sông, nhưng âm thanh này rất khó hình dung được. Nhưng nghe được âm thanh này lại làm linh hồn run rẩy. .Lập tức có đôi cánh chim, toàn thân có đường cong vô cùng hoàn mỹ, là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất, vô số cánh chim mở rộng bày ra hình dáng chân thật trước mặt Lục Thiếu Du. Xoẹt. Âm thanh vỗ cánh vang lên, cánh chim dán vào lưng Lục Thiếu Du, ngưng tụ hai cánh thuần trắng. Hai cánh này rất nhẹ nhàng, cao quý khí phách, hồn nhiên thiên thành, hoàn mỹ đến mức tận cùng, là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất. Xoẹt. Hai cánh mở ra, tiếng vang rung lên, tiếng gầm vang động núi sông, khí phách cao quý phát huy vô cùng tinh tế. Khi hai cánh mở ra, hào quang màu xanh trắng bộc phát, khí tức khủng bố thẩm thấu không gian, không gian chung quanh xuất hiện khe nứt đen kịt, giống như hai cánh vừa chấn động là có thể phá hủy không gian.