Lời Chúc Phúc Của Odin

Chương 120 : Một ngày của bốn ngày sau

Ngày đăng: 03:25 19/04/20


Đương nhiên, đêm đó chẳng xảy ra chuyện gì cả. Dường như sợ tôi suy nghĩ lung tung, Loki còn định về nhà ngủ, nhưng tôi cứ liên tục nói không sao, sau đó giữ hắn lại ngủ cùng. Lúc ngủ, tôi mặc cả tá quần áo, cũng chẳng dám nằm quá gần hắn, cả đêm không ngon giấc.



Ngày hôm sau, tôi tới xưởng rèn làm việc như bình thường, Ferri đột nhiên cho Lolo phun lửa để hàn vũ khí. Xem cảnh đó xong tôi hết sức hưng phấn, cuống quýt bảo gã Khổng lồ tắt bếp lửa ngay, sau đó nói: “Từ giờ chúng ta có bếp lò thiên nhiên rồi”. Lolo khẽ grừ grừ vài tiếng, Ferri mặt trắng bệch, nói với tôi: “Lão đại, tha cho nó đi… Nó còn bé lắm…”.



Cả ngày tôi đều mơ tưởng tới Loki, Lolo suýt nữa bị tôi giày vò đến chết. Buổi chiều hoàn thành công việc, Shia vì còn phải tiếp tục hoàn thành nốt đám công việc bị khóa học làm chậm trễ nên phải về sau. Tới lúc tôi về đến cửa nhà, thấy Loki và cô bạn của Shia đang đứng ở cửa nói chuyện phiếm với nhau:



“Sao cơ? Chưa xảy ra chuyện gì á? Vì sao?”, cô bạn của Shia kinh ngạc nhìn Loki.



“Cô ấy còn quá nhỏ, chắc chưa sẵn sàng.”



“Cô ấy đã trưởng thành rồi, hoàn toàn đủ năng lực tiếp thu!”



“Không sao, ta đợi được.”



“Loki điện hạ, ngài thật quá si tình, tôi…”, nói tới đây, cô nàng nhìn thấy tôi, “Ena, nhanh nhanh mở cửa đi. Điện hạ Loki chờ ở đây lâu lắm rồi đấy”.



Sau khi vào nhà, cô bạn của Shia vào bếp giúp Shia làm cơm, tôi vào phụ cô ấy, Loki cũng bám theo tôi, khiến cô nàng vừa mừng vừa lo, có chút mất tự nhiên. Không lâu sau Shia cũng về nhà, đuổi tôi với Loki ra khỏi bếp. Chúng tôi chẳng biết làm thế nào, đành lủi thủi về phòng khách ngồi chờ.



Sau bữa cơm tối, Teese tới, năm người chúng tôi chụm đầu vào chơi mấy ván cờ Thần tộc tới tận hơn mười giờ đêm, sau đó thì cô bạn của Shia đi về, Shia với Teese lôi nhau về phòng, tôi với Loki cũng đành lóc cóc về phòng ngủ.



Hắn vẫn ngủ chung với tôi, sau một đêm phóng túng hôm trước, dường như tôi không còn sợ đến lẩy bẩy cả người nữa, lúc ngủ có ôm tay Loki chặt một chút, trong bóng đêm cũng dám thơm hắn một cái. Tôi mới hôn được một nửa, Loki đột ngột đẩy tôi ra, bảo tôi ngủ sớm đi. Tôi nói mình không thấy buồn ngủ, cơ thể lại vô thức áp sát người hắn. Nhưng vừa sáp lại gần, tôi đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó rất cứng rắn đang chạm vào da mình. Hơi thở của Loki đột nhiên trở nên dồn dập, hắn vươn tay xoay người tôi lại, ôm chặt lấy tôi từ phía sau lưng, nói: “Ngủ ngon”.



Từ sau lần đầu tôi từ chối Loki, hắn không nhắc lại chuyện đó thêm lần nào nữa. Tình cảm giữa hai chúng tôi vẫn như tốt như trước, hắn thường ghé nhà tôi ngủ qua đêm, đêm nào cũng xảy ra chuyện y chang đêm trước, lần nào cũng không nói được mấy câu đã ngủ say như chết.



Theo đó mà tình cảm của tôi dành cho Loki ngày càng sâu đậm, cảm giác tội lỗi cũng chồng chất lên theo. Hơn nữa, cứ khi tôi ngủ cùng hắn thì sẽ xảy ra mấy chuyện cực kỳ quái lạ: Lúc hôn nhau hoàn toàn không có cảm giác hiền hòa dịu nhẹ như ban ngày, thân thể cứ như bị lửa hun cho nóng rực, hoàn toàn không kiểm soát được hơi thở lẫn nhịp tim.



Có một lần đang hôn nhau say đắm, Loki thậm chí đã đè lên người tôi, giữ chặt lấy hai tay, dùng đầu gối tách hai chân của tôi ra, dùng thứ đang cương cứng kia đụng chạm tôi qua lớp áo, ám chỉ cực rõ ràng. Có điều, tôi vẫn không quên được hình ảnh quả dưa đẫm máu nọ, nên khi gặp cảnh ấy, tôi lại sợ tới độ rên lên. Loki lập tức bật dậy như bị sét đánh, lấy cớ đi uống nước chuồn ra khỏi phòng, mãi tới khi tôi sắp ngủ rồi hắn mới trở về.



Sau hôm đó, Loki nói tạm thời không tới nhà tôi ngủ nữa, hắn bảo, đợi sau khi đính hôn xong rồi tính tiếp.



Chỉ còn vài ngày nữa là tới lễ Đính hôn.



Chiều thứ Bảy, tôi tới nhà hắn chơi, hắn đang nằm trên giường đọc sách, tôi cũng chạy tới bên cạnh cùng xem với hắn. kết quả là chúng tôi nói chuyện đến quên trời quên đất, tới lúc nhận ra thì đã gần mười giờ đêm. Loki bảo tôi ở lại nhà hắn ngủ, nhưng tôi không mang theo bộ quần áo nào để thay cả.



“Không sao, mặc của anh đi. Lần sau em mang theo vài bộ quần áo để sẵn ở nhà anh là được.”



“Ừm.”



“Đi tắm nhanh đi.”



Đây là lần đầu tiên tôi bước vào phòng tắm nhà hắn. Cạnh bồn rửa mặt chỉ có mỗi bàn chải đánh răng, dao cạo râu, và một lọ Cologne[1]. Không giống kiểu chật ních toàn chai với lọ như bồn rửa của tôi và Shia. Xà bông của Shia có đến bốn loại: một để rửa mặt, một để rửa cổ, một để rửa tay, thêm một để tắm nữa.



[1] Nguyên văn là 古 龙 水, tên tiếng Pháp là Eau de Cologne, là một loại nước hoa nhẹ, chứa từ 2% đến 3% tinh dầu. Loại nước hoa này được bán lần đầu năm 1709 bởi một người Ý tên là Giovanni Maria Farina.



Phòng tắm ngập tràn mùi hương cực kỳ quen thuộc, mùi của Loki. Sau khi cởi bỏ quần áo, tôi tắm mà cứ thấp tha thấp thỏm. Đến lúc dùng khăn tắm của hắn chà người, tôi lại càng cảm thấy kỳ cục, hận là không thể lao thẳng đầu vào bồn nước cho rồi.



Sau khi tắm xong, tôi ló đầu từ phòng tắm ra. Loki đang nằm trên giường đọc sách, chỉ quấn một cái khăn tắm ngang hông, đầu tóc đã khô hơn nửa. Thấy tôi ló đầu ra, hắn liếc nhìn đồng hồ, sau đó lắc đầu, tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Con gái tắm rửa phiền phức thật. Anh tắm ở dưới lầu, chờ đợi gần nửa tiếng đồng hồ rồi”.



“Anh nghĩ ai cũng cẩu thả như anh sao?”



“Đàn ông con trai có cẩu thả một chút cũng không sao”, Loki nhướng mày, mái tóc ướt hơi xoăn, có vài sợi tóc đỏ dính vào hai bên má, càng làm nổi bật gương mặt thanh tú vừa gợi cảm của hắn, “Em trốn ở đấy làm gì, ra đây đi”.



Tôi “ừm” một tiếng, sau đó dùng khăn tắm quấn quanh người, lê chân ra ngoài. Tới tận lúc tôi đi ra, ngồi xuống cạnh Loki, ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi người tôi một giây nào. Cuối cùng hắn ném đống quần áo lên đầu tôi: “Mặc đồ xong thì gọi anh”, rồi xoay lưng về phía tôi.



“Loki, thực ra có một chuyện em vẫn muốn nói với anh”, tôi cầm lấy áo ngủ của hắn, mở ra vuốt vuốt vài cái.




Phịch!



Lúc này, một vật gì đó màu vàng kim không biết từ chỗ nào bay vọt ra, nhào lên cổ tôi, rõ ràng nó tính không được chuẩn lắm, lao tới, kéo cổ áo tôi trễ xuống. Tôi còn chưa kịp quay người lại, Fulla đã sợ hãi rên lên: “Cổ chị…”.



Tôi lập tức kéo cổ áo lên, liều mạng nháy mắt với cô nàng. Cô nàng như hiểu ra gì đó, chậm rãi gật đầu, sau đó lon ton tới chỗ Guffy. Tôi trừng mắt liếc Lolo một cái sắc lẹm, bóp cổ thằng ranh đó, dùng sức mà lay mà lắc. Bốn cái cánh bé xíu của cu cậu rất có quy luật mà phe lên phẩy xuống.



“Cô đừng có mà gí sát vào người tôi như thế, tôi sắp bị bếp lò hun cháy rồi đây này”, Guffy đẩy Fulla ra, “Trời ơi, muốn tắm một cái quá”.







Sau đó, đừng nói là về nhà, ngay cả sức để bò lên giường tôi còn chả có, cả người rũ rượi ngồi phịch xuống cạnh cửa. Loki cúi xuống bế tôi dậy, ném lên giường, lại lao tới hôn tôi một trận đất trời điên đảo, sau đó thì đi tắm.



Sáng sớm ngày thứ ba tỉnh lại, tôi phát hiện hắn còn đang ngủ, bèn lén lút vào nhà tắm, định bụng tắm xong là chuồn.



Ai ngờ tôi mới tắm được một nửa thì cửa phòng tắm đột ngột mở ra. Tôi co rúm thành một cục, ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài. Loki chẳng thèm nói một câu, trực tiếp bước vào bồn tắm. Nghĩ lại, chắc lúc đó tôi chà xát nhiều quá tới độ trở nên ngốc nghếch mất rồi, thế nên tắm được một nửa, tôi nhận thấy thứ gì đó đang có xu hướng biến hóa, thế là tôi lại ngồi dậy theo phản xạ có điều kiện.







“Lão đại, lão đại”, có ai đó đang lay vai tôi.



Tôi dụi mắt, mơ màng ngẩng đầu lên, Guffy sờ tay lên trán tôi: “Chị có khỏe không? Đã năm giờ rồi”.



“A, được… đi về thôi.” Tôi lắc lắc đầu, muốn đứng lên, nhưng không biết vì sao, cả cột sống lẫn phần eo đều đau dữ dội, còn đau hơn hồi sáng nữa.



Sau khi tất cả mọi người đều đã về hết, tôi vẫn còn nằm dài ra bàn.



“Ena.”



Vừa nghe thấy giọng nói ấy, tôi lập tức chấn chỉnh tinh thần bật dậy ngay lập tức, chậm rãi quay đầu lại.



“Làm sao vậy? Em mệt thế ư?”, Loki ngồi xuống cạnh, ôm lấy thắt lưng tôi, đột nhiên trong mắt hắn ánh lên chút áy này: “Còn đau không?”.



“Không đau lắm. Nhưng toàn thân chỗ nào cũng thấy khó chịu.”



“Xin lỗi, là lỗi của anh… Anh hơi mất kiểm soát”, Loki ôm chặt lấy tôi: “Sau này anh sẽ chú ý hơn”.



Rồi hắn ôm lấy Lolo, đỡ tôi đi ra ngoài, cưỡi lên lưng kim dực long. Con rồng mới bay lên một lúc, tôi đã ngủ thiếp đi. Tới khi tỉnh lại, tôi phát hiện mình đã ở trong nhà hắn rồi.



“Em muốn về nhà. Em không muốn ở đây”, tôi đứng lên.



“Ena, mấy ngày tới em đừng ra ngoài, về phía xưởng rèn, anh sẽ sai người trông nom cẩn thận.”



“Vì sao?”



“Shujin sắp tới rồi, không an toàn.” Loki im lặng trong thoáng chốc. “Trước hết em cứ ở đây nghỉ ngơi vài ngày đi.”



Nói xong, hắn ra ngoài, đóng cửa lại.



“Anh nói thế là có ý gì?” Tôi nhào ra cửa, nhưng cửa đã bị khóa, tôi cố sức gõ liên hồi: “Loki? Loki? Xảy ra chuyện gì thế?”.



“… Chờ hắn đi rồi anh sẽ thả em ra.” Hắn nói xong câu đó, tiếng bước chân dần đi xa.