Lôi long đế vương

Chương 7 : Tìm yêu vương

Ngày đăng: 01:13 27/06/20

Suốt hơn hai tháng ngày nào Phương Vân cũng đến vào lúc nàng bắt đầu chơi nhạc rồi lại lặng lẽ rời đi. Suốt như thế hơn hai tháng hắn đều đặn ngày nào cũng như thế nhưng không dám ra gặp mặt nàng mà cũng không biết nên bắt chuyện như thế nào. Vào một ngày nọ khi đang chuẩn bị lên đường đi đến chỗ cũ nghe nàng chơi đàn hắn phát hiện cơ thể mình có điều gì là lạ, ngồi xuống dùng linh hồn lực dò xét cơ thể hắn thấy "Thiên Long công pháp" của mình sắp đột phá từ "địa" lên "thiên".
Ở tầng "thiên" này sẽ giúp Phương Vân có thể lĩnh ngộ được tất cả thiên địa pháp tắc, thấu hiểu chúng sanh và tăng gấp đôi lượng linh khí hấp thụ được so với tầng "địa". Phải biết để đề thăng tu vi thì phải lĩnh ngộ được thiên địa pháp tắc, có nhiều người cả đời chôn chân lại không tài nào lĩnh ngộ được, vì thế đây có thể nói là một trong những công pháp nghịch thiên mà chỉ cần để lộ ra tàn mảnh cũng đủ để khiến tu chân giả phải đổ máu dành lấy dù là mảnh nhỏ. Tầng " thiên" này là những tích hợp trong quá trình lĩnh ngộ của chính Phương Vân trong luân hồi vô tận.
Nhưng yêu cầu để mở được tầng "thiên" này là phải đối chiến và giết chết đối thủ ngang hoặc mạnh hơn mình, kiểu như phải tắm máu mới phát triển được vậy. Thở dài chán nản Phương Vân thầm nghĩ thật chán khi hôm nay không được nghe mĩ nhân đàn nhạc.
  • Thôi vậy! hôm nay gác chuyện đi nghe đàn sang một bên vậy.Hình như nếu mình nhớ không nhầm thì trong khu sâm lâm này có một con yêu vương thì phải, chắc là phải đi tìm nó mới được rồi. Haizzz....
Với dáng vẻ lười biếng đứng lên Phương Vân quay mặt về hướng thượng nguồn dòng suối nơi Lam Ngọc đang chơi đàn mà thở dài một tiếng rồi quay ngược người phi thân sâu vào khu rừng đối diện. Trên đường đi sâu vào rừng mặc dù đã thu liễm khí tức nhưng vẫn không hoàn toàn che dấu được long tức của bản thân. Rồng là tượng trưng cho sức mạnh vì thế nên long tức tỏa ra khiến các yêu thú, ma thú cấp thấp xung quanh bỏ chạy hết nên trên đường đi cũng nhàn nhã. Nhờ long tức mà không yêu thú nào dám đến gần khiến Phương Vân phải cười khổ vì không đánh cỏ thì sao động được rắn, không tìm được uy hiếp thì yêu vương sẽ không ra.Mãi cho đến khi bước chân vào đầm lầy bỗng hắn cảm nhận được dưới nước có sát khí, ngay lập tức Phương Vân vận linh lực đề phòng bốn xung quang đầm lầy.
Xung quanh đầm lầy này yên tĩnh lạ thường, cảnh vật xung quanh ghê rợn cùng với một đám xương mù nhàn nhạt lập lòe lúc hiện lúc không khiến nơi này trông u ám vô cùng. Kì lạ hơn là xung quanh đây trong khuôn viên trăm dặm lại không có bất kì một sinh vật sống nào kể cả một ngọn cây hay nhánh cỏ cũng không có. Điều này khiến Phương Vân nghĩ đến hai nguyên nhân vấn, nguyên nhân thứ nhất là vì những chướng khí trông giống sương mù này có độc tố khiến sinh vật sống không tồn tại được, nguyên nhân thứ hai là vì ở đây là lãnh địa bất khả xâm phạm của một sinh vật đứng đầu của nơi này có đẳng cấp của một yêu vương khiến không con vật nào dám bén mảng lại gần còn vì sao lại không có bất kì cây cối nào mọc được thì đến bây giờ hắn vẫn chưa thể nào hiểu nổi.
Đang đứng trên mặt nước nâu đục ngầu, linh lực phòng ngự vẫn bao xung quanh cơ thể Phương Vân đề phòng tứ phương thì bỗng dưng phía dưới bọt nước bắt đầu nổi lên, ban đầu chỉ có bán kính vài cm nhưng chỉ vài hơi thở sau bán kính bắt đầu mở rộng lớn đến vài mét. Phương Vân không suy nghĩ nhiều liền lùi xa cách hơn chục trượng về phía sau. Cho đến khí bọt nước không nổi nữa thì từ dưới nước một bàn tay quái thú với những chiếc móng vuốt nhọn hoắt, trên tay là những chiếc vảy đen xì bắt đầu đập lên mặt đất gần đấy rồi lấy đà kéo lên, bàn tay to gấp đôi cơ thể nhân loại của Phương Vân, khi bàn tay lấy đà kéo được cả cơ thể kia lên thì hình dạng của nó không khỏi khiến Phương Vân phải chau mày mà nhìn. Khi cả cơ thể dưới nước kia được kéo lên khiên người nào mà nhìn thấy chắc chắn sẽ phải rùng mình, nó mang thân dưới là của ngựa nhưng hai chân trước của nó lại có vảy đen bao bọc xung quanh, nưa thân trên mình người mà đầu là đầu gấu, hai cánh tay to như cột đình cũng được bao bọc bởi những phiến vảy đen, ở đó còn sáu chiếc móng vuốt sáng nhọn hoắt, phía sau đuôi của nó là chín con yêu xà đang khè khè. Cả thân hình nó lớn như một ngọn núi nhỏ vậy. Phương Vân chau mày không phải vì hình dáng của nó, trong suốt các tiểu kiếp của mình hắn đã gặp không biết bao nhiêu con yêu thú, linh thú ngoại lai hình dạng gớm ghiếc hơn thế này, điều thực sự khiến hắn phải chau mày là do trên cơ thể nó bốc ra một mùi hôi hôi đến mức ngay cả hắn cũng kém chút không chịu nổi, bây giờ thì hắn đã hiểu tại sao cây cỏ xung quanh lại không mọc được hóa ra là do mùi hôi từ trên người con yêu thú này còn hơn cà chất độc.