Lời Nguyền Lỗ Ban
Chương 117 : Sâu minh linh
Ngày đăng: 22:27 19/04/20
Phong thủy học rất
chú trọng đến cách bài trí của cây cối cỏ hoa xung quanh nhà ở, điều cấm kỵ đầu tiên chính là trồng dâu trước nhà, trồng liễu sau nhà Trồng dâu
trước nhà, nhà gặp nhiều tang tóc*; trồng liễu sau nhà, rước quỷ quái
yêu ma Vậy mà phía trước ngôi nhà này lại trồng những bốn cây dâu liền
nhau, cách bố trí không hợp lẽ thường, chắc hẳn là có nguyên do.
* Trong tiếng Hán, cây dâu là “tang”, đồng âm với chữ “tang” trong tang
tóc Lỗ Nhất Khí ra hiệu cho Lỗ Thịnh Hiếu nhìn bốn cây dâu Lỗ Thịnh Hiếu cũng cảm thấy rất quái lạ, ông đã từng thiết kế rất nhiều nhà cửa, cũng đã nghiên cứu vô số căn nhà, tập tục kỵ trồng dâu trước nhà, trồng liễu sau nhà đâu đâu cũng giống nhau, đây là kiến thức tối cơ bản.
Đối thủ không phải là kẻ ngốc, trái lại kỹ nghệ còn cao siêu hơn ông rất
nhiều Nếu họ đã trồng bốn cây dâu phía trước nhà, nguyên do chắc chắn
chỉ có một: chúng chính là một khảm diện, hay chí ít cũng là nút khởi
động hoặc cơ quát của cạm bẫy Họ tiến lại gần một gốc dâu Đối thủ đã bố
trí khảm diện này, chắc chắn không thể trốn tránh, chỉ có thể giải hoặc
phá, bởi vậy trước hết cần quan sát kỹ lưỡng.
Vào mùa đông, loài
dâu đều trơ cành trụi lá Bốn cây dâu ở đây cũng vậy, trên cành chỉ còn
lơ thơ khoảng hơn chục phiến lá úa to bản, liên tục xoay tít trong từng
cơn gió Bắc Không đúng! Lá dâu làm sao có thể xoay tròn? Dường như chúng không phải là lá dâu Lá dâu không lớn đến vậy Quan sát kỹ hơn, thứ đó
có hình bầu dục, căng phồng, trông giống quả hơn là lá.
Quả mọc
trên cây dâu, thì chỉ có thể là quả dâu Lỗ Nhất Khí tiến sát hơn nữa,
cậu đã nhìn thấy rõ, đúng là quả dâu thật Hồi nhỏ, khi còn ở núi Thiên
Giám, cậu thường hái dâu ăn, những quả dâu bé xíu chua chua ngọt ngọt,
ăn từng quả cậu cảm thấy không đã, nên thường bỏ cả vốc vào miệng nhai
cho thoả thích Lúc đó cậu vẫn ao ước, giá như quả dâu to cỡ đầu người
thì hay biết mấy.
Nhưng cậu chưa bao giờ dám tưởng tượng lại có
thứ quả dâu to đến thế, có lẽ phải bằng quả dưa hấu chứ không ngoa Vả
lại, những quả dâu ngoại cỡ đó không cần phải hái, mà chúng biết tự nhảy xuống khỏi cây, bay tới trước mặt cậu Đúng vậy! Những quả dâu trên cây
đột nhiên nhú ra đôi cánh, nhào xuống khỏi cành cây, bay vụt về phía ba
người.
Khoảng cách rất gần, những quả dâu lại bay rất nhanh, và
nhất là chúng lao đi một cách lặng lẽ không một tiếng động Chúng đang
muốn làm gì? Ngay từ lúc nhìn thấy những quả dâu ngoại cỡ, Lỗ Nhất Khí
đã có một cảm giác vô cùng khó chịu, giống hệt cảm giác đã xuất hiện mỗi khi sắp gặp nguy hiểm trước đó Bởi vậy, khi những quả dâu vừa mọc cánh, rời cành bay xuống, cậu lập tức chĩa súng bắn ngay không chút chần chừ.
Trong nháy mắt cậu đã bắn hết sạch đạn có trong ổ súng Sáu phát đạn, bắn rụng tám quả dâu, trong đó hai phát súng xuyên táo hai quả, giống như người
ta xỏ kẹo hồ lô Song những quả dâu còn lại không hề bỏ chạy Chúng không
phải là chim, chúng chỉ là những quả dâu Tiếng súng nổ hay kết cục thê
thảm của đồng loại không làm chúng sợ hãi.
Đột ngột, hắn rút phắt cây đục ba cạnh từ trong
chiếc túi sau lưng, đâm thẳng vào yết hầu Lỗ Nhất Khí từ nãy đã không
rời mắt khỏi Quỷ Nhãn Tam, bởi vậy, khi hắn vừa rút cây đục ra, cậu liền lao đến, ôm chặt lấy cánh tay hắn khi mũi đục chỉ còn cách yết hầu vài
tấc - Không được! Cháu trai, vẫn còn cơ hội mà! – Lỗ Thịnh Hiếu cũng vội xáp đến giữ lấy Quỷ Nhãn Tam nói – Theo như ta biết, trứng tò vò thường sau bảy ngày mới nở thành ấu trùng.
Nội trong bảy ngày, nếu
chúng ta tìm được hai người, cậu vẫn còn cơ hội! Quỷ Nhãn Tam nghe vậy,
liền dừng tay lại - Hai người nào vậy? – Lỗ Nhất Khí vốn xưa nay không
thích đặt câu hỏi, giờ cũng sốt sắng hỏi lại - Vĩ Kinh Đạo ở Thương Châu và Tiểu Đao Bì ở Lan Châu Y đạo điên đảo của Vĩ Kinh Đạo có thuật kim
gảy ngược trăm huyệt, có thể sẽ khêu được trứng tò vò ra.
Tiêu
Đao Bì có đao pháp dao cạo Bào Đinh tí hon một dao chín lớp da, chắc
chắn có thể cạo bỏ đám trứng Tiểu Đao Bì đang ở Lan Châu, quá xa, đi bảy ngày chưa chắc đã tới Song Thương Châu rất gần với Bắc Bình, Vĩ Kinh
Đạo cũng có chút ít giao tình với ta Hôm nay nếu chúng ta có thể trở ra
được, sẽ lập tức đến Thương Châu! Lời ông vừa nói ra, con mắt độc nhất
của Quỷ Nhãn Tam bỗng sáng lên lấp lánh.
Hắn nghĩ cũng phải, dù
sao cũng chỉ có một mạng, so với tự mình kết liễu, chẳng bằng xốc lại
tinh thần, liều mạng một phen Nếu đêm nay may mắn thoát thân, biết đâu
vẫn còn cơ hội sống Chốc lát, hắn đã lại khí thế bừng bừng, trong lòng
không còn bận tâm đến điều gì nữa Hắn đứng dậy, lôi bình rượu ra nhấp
lấy một ngụm, thắt lại dây lưng, nhặt cây Vũ Kim Cương lên, xông thẳng
về phía cửa chính của căn phòng.
Lỗ Nhất Khí và Lỗ Thịnh Hiếu lập tức bám theo sát phía sau, ba người lao thẳng vào cánh cửa đang mở rộng như một cơn gió, cuốn theo vài bông hoa tuyết bay theo vào rồi xoay tít tại chỗ Những bông hoa tuyết còn chưa kịp chạm đất, cánh cửa bỗng “sầm” một tiếng đóng chặt lại sau lưng Ba người giật bắn mình, song đều không cử động Họ biết, cửa đã đóng lại, sẽ rất khó mở ra.
Trong cơ
quan cạm bẫy, như thế được gọi là “phong sáo” (khép bẫy) Việc cần làm
trước mắt là tiếp tục tìm đường đi tiếp, không nên lãng phí thời gian ở
đây Họ dừng lại một lát để làm quen với bóng tối trong phòng Trong lúc
đó, Lỗ Nhất Khí không nén nổi tò mò lùi lại một bước, sờ lên cánh cửa
Một cánh cửa rất quái lạ, cứ như liền thành một tấm, không hề sờ thấy
khe cửa.
Trong phòng vốn đã rất tối tăm, không có một chút ánh
sáng, giờ cửa đã đóng lại, bóng tối càng thêm đặc quánh không nhìn thấy
bất cứ thứ gì Đúng vậy, điều quan trọng nhất hiện giờ là phải tìm ra
đường đi, nhưng đường đi nằm ở đâu? Dường như con mắt cú đêm của Quỷ
Nhãn Tam cũng đã không còn tác dụng Hắn gắng gượng căng mắt nhìn đến mấy lượt, nhưng trước mắt vẫn là một màn đen kịt, không thể nhìn thấy một
thứ gì.