Lộng Triều
Chương 147 : Cổ phiếu
Ngày đăng: 21:29 18/04/20
- Anh, em dựa theo ý của anh mà mua. Công ty Quang Lộ An Nguyên mua với giá gấp 1,2 lần giá gốc, bây giờ đã tăng lên thành 1,5 lần giá gốc và còn có thể tăng nữa. Còn cả công ty Thiên Đỉnh An Nguyên, mua với giá gốc, bây giờ tăng lên 1,3. Em đang mua hai loại này. Còn có cả công ty điện tử Kim Quang An Đô, bây giờ có giá chỉ bằng 0,8 giá gốc nhưng không ai mua, em cũng không dám mua.
Lúc này Đức Sơn đã là người khá nổi tiếng ở khu chợ buôn bán cổ phần tại miếu Ngưu Vương. Y đang nói rất sôi nổi với Triệu Quốc Đống, rất khó có thể tưởng tượng chỉ nửa tháng trước nó là thằng không hiểu gì cả.
- Ừ, điện tử Kim Quang thì đừng mua, đó là hàng chết. Dù nó rẻ như thế nào cũng không mua.
Trong mơ Triệu Quốc Đống không rõ cuối cùng điện tử Kim Quang là như thế nào nhưng theo hắn nhớ thì công ty này rất suy sụp. Giấc mơ đâu có như những gì được ghi vào máy tính mà mọi thứ rõ ràng, hắn chỉ nhớ những ấn tượng chính mà thôi.
- Hả? Em đang định chờ nó giảm thêm thì sẽ mua.
Đức Sơn rất tin vào phán đoán của Triệu Quốc Đống nên không có ý kiến gì.
- Có những thứ không phải rẻ là có thể mua.
Triệu Quốc Đống đi dọc theo đường ở miếu Ngưu Vương, trên đường có không ít cửa hàng, từng tờ giấy viết các tên các công ty, chỉ người trong ngành thì mới hiểu được.
Đảng ủy Khu Giang Miếu tổ chức hội nghị quý ba theo thông lệ. Trong hội nghị không ngừng ca ngợi công tác trong nửa năm qua của Đồn công an Giang Miếu. Nhất là chiến dịch phá án vừa rồi đã tạo được tiếng vang cho đồn, cho Đảng ủy Khu. Điều này làm Khâu Nguyên Phong rất hãnh diện với các lãnh đạo Đảng ủy và lãnh đạo các xã, thị trấn, đầu ưỡn cao hơn bình thường một chút.
Kinh doanh bãi cát đã đi vào ổn định. Công ty xây dựng số hai Giang Khẩu cũng bắt đầu khởi công làm đường, chẳng qua nguyên liệu chưa dùng đến mấy. Mấy công trình này duy trì liên tục trong nửa năm, nói cách khác trong vòng nửa năm bãi cát của Triệu Quốc Đống đã có mối tiêu thụ. Đây là chưa tính bên Đại Quan Khẩu và xã Thổ Lăng cũng có người tới mua cát.
Triệu Trường Xuyên cẩn thận hơn Đức Sơn nhiều. Các công tác tính toán tiền lương và ghi chép ở bãi cát do nó xử lý. Một đám công nhân đều thích cậu thanh niên luôn tươi cười, lễ phép này. Đương nhiên đây cũng là do lúc trước Đức Sơn rất cứng rắn. Dùng cả mềm và rắn thì mới làm đám công nhân sợ.
Theo Trường Xuyên đánh giá thì với việc kinh doanh bây giờ thì từng tháng có thể lãi được 5, 6 ngàn tệ. Trạng thái này còn có thể duy trì liên tục đến sang năm khi công trình làm đường kết thúc. Nhưng biết đâu trong thời gian đó lại có công trình khác thì sao?
Khai thác cát đúng là một kho báu không mất tiền, nhưng điều kiện chính là anh có quan hệ tốt và con đường tiêu thụ ổn định. Trên thực tế Triệu Quốc Đống không quá coi trọng việc kinh doanh này. Trong tương lai còn nhiều ngành kiếm tiền lớn hơn. Nhưng đây lại là khởi nguồn tài chính của hắn, không thể sơ sót.
Quan hệ giữa Triệu Quốc Đống với Cổ Chí Thường cùng Dương Thiên Bồi khá tốt. Ba người cứ một vài tuần lại tụ tập ăn uốn nói chuyện. Triệu Quốc Đống cũng đã giúp một người bà con của Dương Thiên Bồi đến trại Nông nghiệp làm. Đương nhiên đây là hắn nhờ Khâu Nguyên Phong. Mặc dù chỉ tiêu ở cơ quan này ít nhưng không phải không có biện pháp.