Lộng Triều

Chương 163 : Hội nghị Đảng ủy

Ngày đăng: 21:29 18/04/20


- Triệu Quốc Đống là một nhân tài hiếm có. Đề bạt cậu là làm phó trưởng đồn thì tôi không có ý kiến. Nhưng nếu lập tức chủ trì công việc Đồn công an Giang Miếu thì tôi thấy còn chưa đủ.



Không khí trong hội nghị Đảng ủy Công an huyện khá nặng nề. Không ai ngờ trong hội nghị lại có ý kiến khác nhau về người chủ trì công việc ở Giang Miếu. Mấy vị trí đội trưởng Đội cảnh sát hình sự, đội trưởng đội cảnh sát giao thông, Trưởng phòng Trị an, Trưởng phòng Quản lý hộ tịch không có tranh cĩa nhiều. Vậy mà hội nghị gần kết thúc đã thành như vậy.



- Đồn công an Giang Miếu năm trước được bầu thứ hai trong toàn thành phố, điều này có liên hệ với kinh nghiệm công tác phong phú của đồng chí Khâu Nguyên Phong. Đồn công an Giang Miếu là Đồn công an lớn nhất ở nông thôn của huyện nên cần một đồng chí có nhiều kinh nghiệm chủ trì công việc. Tôi đề nghị do Bí thư Đồn công an Kiều Quan - Vương Quý Nhân đảm nhiệm chức Trưởng đồn Giang Miếu.



Người nói là Chu Tinh Văn. Mặc dù giọng khá hòa hoãn nhưng lại rất kiên quyết.



Trong phòng hội nghị đầy khói thuốc, Ngưu Tử Kiến phẩy làn khói trước mặt rồi nói:

- Lão Đậu, lão Mã, lão Hứa có ý kiến gì không?



Đậu Trung Khải được điều từ huyện Trường Tân tới, cùng quê với Ngô Trường Khánh. Bình thường hai người này quan hệ khá thân, cũng loáng thoáng nghe thấy vài lời đồn. Y đương nhiên hiểu rõ Hà Phượng Tường muốn đẩy Triệu Quốc Đống lên chức là ý gì. Nhưng Chu Tinh Văn lúc này lại thay đổi thái độ không mấy khi lên tiếng như trước, không ngừng nói giúp Vương Nhân Quý làm Đậu Trung Khải có chút buồn bực.




- Lão Hứa, anh thì sao?

Ngưu Tử Kiến gật đầu nói.



- Tôi thấy hai người này đều được. Triệu Quốc Đống trẻ tuổi, có tính tiến thủ, năng lực xuất sắc. Vương Quý Nhân có kinh nghiệm, năng lực cũng mạnh. Nếu phải chọn thì đúng là khó.

Họ Hứa cười cười một tiếng. Y sắp thành Bí thư của đội cảnh sát giao thông nên bây giờ chỉ mong sống yên ổn vài năm. Sau khi bộ máy điều chỉnh xong thì đội trưởng đội cảnh sát giao thông sẽ được chọn, bây giờ y không muốn làm mất lòng ai.



Ngưu Tử Kiến liền nhìn Loan Chinh Viễn và nói:

- Lão Loan thấy sao?



- Ừ, tôi nói mấy câu. Chọn cán bộ đặc biệt là cán bộ trẻ tuổi làm lãnh đạo, đây chính là một chế độ mà Đảng ta vẫn nhấn mạnh. Chủ tịch Mao cũng từng nói với thế hệ thanh niên đó là Thế giới là của chúng ta, cũng là của các cậu, nhưng xét đến cùng là của các cậu. Điều này nói rõ sự quan trọng của thanh niên. Chúng ta đề bạt cán bộ đầu tiên là xem tố chất chính trị của đồng chí này có mạnh không, năng lực nghiệp vụ có tốt không, có thể dẫn một tập thể tiến lên không. Bên hệ thống công an chúng ta thì đó chính là có thể đảm bảo an ninh trật tự của một phương hay không, có phá án giỏi không, có thể làm dân chúng và chính quyền địa phương hài lòng không. Các điều khác thì tôi tin có thể để ở bên. Đồng chí Triệu Quốc Đống mặc dù còn trẻ nhưng khi thực tập đã công tác ở Đồn công an trong thành phố, tốt nghiệp được phân công về Đội cảnh sát hình sự huyện và biểu hiện rất xuất sắc. Mà sau khi đến Đồn công an Giang Miếu lại càng phá được các vụ án lớn dưới sự chỉ đạo của lãnh đạo đồn. Đồng thời đồng chí Triệu Quốc Đống còn được dân chúng và chính quyền địa phương đánh giá cao, đồng chí như vậy tại sao không thể đề bạt làm lãnh đạo? Về phần có đồng chí lo lắng kinh nghiệm và uy tín không đủ, tôi thấy đây là lo nghĩ đâu đâu. Dù là ai cũng đều có một quá trình từ lạ đến quen, uy tín cũng cần thời gian mà thành lập. Ai cũng không thể một bước là tiến lên vị trí lãnh đạo. Chúng ta cũng đều đã trải qua giai đoạn đó. Chúng ta hy vọng đặt lên các đồng chí trẻ tuổi. Tôi hy vọng về sau thấy nhiều đồng chí trẻ tuổi xuất sắc như đồng chí Triệu Quốc Đống.