Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 137 : Bạo Động Kỳ Thăng Linh Đài

Ngày đăng: 14:41 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy



Bản convert lấy từ truyencv.com



---------------------------------------------- 



Không mang tâm lý cầu may, vừa tiến vào Thăng Linh Đài, bọn họ tất cả đều phóng thích ra võ hồn.



Trong phòng quan sát của Truyền Linh Tháp.



Vị nhân viên hướng về Vũ Trường Không mỉm cười nói: "Mấy tên tiểu tử này không tệ lắm. Vũ lão sư dạy dỗ thực sự có bài bản."



Vũ Trường Không khẽ vuốt cằm nói: "Xem biểu hiện của bọn chúng đi."



Hắn xưa nay đều rất biết tiết chế cảm xúc, nhưng đối những đệ tử này của mình vẫn tương đối thoả mãn.



Nhìn bọn họ, hắn liền không tự chủ sẽ nhớ tới 2 vạn năm giáo huấn truyền thừa của nơi đó: “học viện chỉ lấy quái vật, không thu người bình thường.”



Tuy không phải mọi thời kỳ đều nghiêm khắc tuân thủ giáo huấn này, nhưng giáo huấn này vẫn làm cho mỗi một học viên của Sử Lai Khắc học viện khắc ghi sâu sắc, cũng coi đây là vinh quang.




Sau lần đầu tiến vào Thăng Linh Đài, Đường Vũ Lân đã chuyên tâm học tập về các chủng loại hồn thú, hơn nữa trải qua quá trình rèn luyện trong Thăng Linh Đài, hắn đã hiểu rõ hơn nhiều về các loại hồn thú. Liếc mắt một cái đã có thể nhận ra đây là một con Bách Niên Thiết Tí Viên. Thuộc về loại Hồn thú hình người, tốc độ nhanh, sức mạnh lớn, một đôi tay vượn cứng rắn như tinh cương, điều làm người ta phiền chán nhất chính là, nó có kỹ năng công kích tinh thần – Đe Dọa. Một khi bị đe dọa, Hồn Sư có tinh thần lực yếu kém sẽ bị ảnh hưởng lớn, thậm chí là mất đi ý chí chiến đấu. Vì lẽ đó, đối mặt với Bách Niên Thiết Tí Viên, phương pháp tốt nhất chính là tiên hạ thủ vi cường.



"Vèo!" Thiên Đoán Trầm Ngân Chuy trên tay trái hầu như không chút do dự bị ném ra, vẽ thành một đường cong hướng thẳng đến ngực Thiết Tí Viên bay tới. Cùng lúc đó, Đường Vũ Lân nhanh chóng lao tới, trên cánh tay phải Kim Lân lặng yên xuất hiện, hung hãn tiến công chính diện. Cùng lúc đó, từng cây từng cây Lam Ngân Thảo lan ra, bám sát bụi cây trên mặt đất, lặng yên không một tiếng động phóng về Thiết Tí Viên.



Đường Vũ Lân hơi động, Tạ Giải cũng chuyển động, tốc độ của hắn thật nhanh, đi sau mà đến trước. Trong nháy mắt đã đến sau lưng Đường Vũ Lân. Đường Vũ Lân tay phải nắm lấy Lam Ngân Thảo bên hông hắn, dùng sức ném lên trên. Thân thể Tạ Giải bay lên trời, từ trên không trung lộn một vòng thật đẹp, ngay lập tức từ trên đỉnh đầu Bách Niên Thiết Tí Viên đánh thẳng xuống. Quang Long Chủy xuất hiện trong lòng bàn tay, đâm về sau não Thiết Tí Viên.



Bách Niên Thiết Tí Viên hình người, sau não là vị trí yếu hại của nó.



Hai đám Tiểu Hỏa Cầu nhanh như mũi lên bay ra, nếu quan sát kỹ có thể phát hiện, bên trên Tiểu Hỏa Cầu còn có một màn lam quang nhàn nhạt, đây là một tiểu kỹ ít ai để ý, gia tốc phong thuộc tính cho quả cầu lửa. Lực công kích tuy không mạnh nhưng thắng ở tốc độ nhanh vô cùng. Đường Vũ Lân tấn công, đồng thời Bách Niên Thiết Tí Viên cũng đã cảm giác được trước mắt sáng lên, có cảm giác bị thiêu đốt. Bởi vậy, nó căn bản cũng không nhìn thấy Tạ Giải đã bay lên trên không, đến sau lưng nó.



Đường Vũ Lân, Tạ Giải cùng Cổ Nguyệt ba người phối hợp, có thể nói lô hỏa thuần thanh.



Trương Dương Tử cùng Vương Kim Tỳ không tham chiến mà lại nhanh chóng tụ tập cùng nhau, cẩn thận quan sát bốn phía, Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ của họ tuy chưa hoàn chỉnh, nhưng nếu như đối mặt cường địch triển khai ra vẫn có uy lực không nhỏ. Trách nhiệm của họ là đoạn hậu, phòng bị những hồn thú khác có thể xuất hiện



Bách Niên Thiết Tí Viên đối mặt với tốc độ siêu nhanh của Tiểu Hỏa Cầu, thậm chí ngay cả giơ cánh tay lên cũng không kịp, chỉ có thể cúi đầu xuống, dùng cái trán sắt của mình va nát đòn công kích, đốm lửa tung toé. Đồng thời cánh tay quét ngang, đánh vào bên trên Thiên Đoán Trầm Ngân Chuy.



"Ầm" một tiếng, Thiên Đoán Trầm Ngân Chuy bay ngược về, nhưng Bách Niên Thiết Tí Viên cũng bị chấn kinh toàn thân, Đường Vũ Lân ném ra một búa, nặng hơn nghìn cân, không thể đón đỡ dễ dàng, dù trời sinh đại lực cũng vậy.