Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 204 : Mỏi mắt mong chờ

Ngày đăng: 14:42 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy



Bản convert lấy từ truyencv.com



---------------------------------------------- 



Vừa xem thi đấu, trong lòng hắn đã lập sẵn kế hoạch.



Nửa giờ sau, rốt cục cũng đến phiên đại biểu Đông Hải học viện bọn họ ra trận.



Đường Vũ Lân đi ở trước nhất, theo sau hắn chính là Tạ Giải, còn có Hứa Tiểu Ngôn... 



Đúng, Cổ Nguyệt cũng không hề ra trận.



Nhìn những tràng thi đấu trước đó, hơn nữa đối thủ đều đến từ những tòa trung cấp học viện thuộc các thành thị nhỏ, Đường Vũ Lân hoàn toàn tự tin. Vũ Trường Không đã nói, mục tiêu của bọn họ chỉ có một, chính là quán quân. Đối với Vũ Trường Không, Đường Vũ Lân hiểu rõ bất luận bọn họ tham gia thi đấu như thế nào, đối thủ mạnh mẽ đến mức nào, mục tiêu mãi mãi cũng sẽ chỉ có một cái này.



Muốn thu được giải quán quân, vậy sẽ phải có sắp xếp chiến thuật bài bản. Trong các học viên Linh Ban, thực lực mạnh nhất không nghi ngờ chút nào chính là Cổ Nguyệt. Bảo toàn thực lực sẽ có lợi ích rất lớn đối với những trận thi đấu về sau của bọn họ.



Băng Trượng Hứa Tiểu Ngôn không được tính là đặc biệt mạnh, nhưng khả năng phối hợp với đồng đội của nàng lại cực kỳ tốt, thường thường sẽ có thể đem lại tác dụng ở thời khắc mấu chốt.



Giống như Tạ Giải hình dung về nàng, nhìn qua tưởng như một thiếu nữ xinh đẹp ngây thơ thanh khiết, trên thực tế lại là một tên xấu bụng ham lợi tiểu đạo tặc.



Hứa Tiểu Ngôn cũng không nghĩ rằng cuộc so tài thứ nhất đã có thể ra trận, trong con ngươi xinh đẹp hiện rõ sự hưng phấn, buổi sáng bọn Đường Vũ Lân thi đấu cá nhân đều giành chiến thắng, nàng kỳ thực trong lòng cũng khá là ước ao. Chỉ là bởi vì nhận thức rất rõ ràng thực lực của bản thân, nàng biết mình cũng không thích hợp để chiến đấu một chọi một, vì vậy nên cũng không tranh phong.



Nhưng ngay lúc đó lại được chọn để thi đấu đồng đội, nàng làm sao không hưng phấn cho được? Không nghĩ tới, Đường Vũ Lân lại đồng ý để nàng xuất chiến.




Tại sao lại như vậy? Ma Tạp, Vũ Thạch, Đoan Mộc Liên Liên, ba người trong lòng đều có cùng ý nghĩ này, bọn họ thậm chí còn chưa kịp triển khai hồn kỹ của chính mình.



Kinh nghiệm thực chiến, trong lòng Đường Vũ Lân lại xuất hiện 4 chữ này. Những đối thủ này, so về kinh nghiệm thực chiến, kém hơn bọn họ rất nhiều.



Lúc tham dự thi đấu cá nhân, hắn cũng đã cảm nhận được, đến lúc thi đấu đồng đội cũng là như vậy. Chẳng lẽ nào bình thường bọn họ đều không hề trải qua huấn luyện thực chiến sao?



Kỳ thực là hắn đã nghĩ oan cho những đối thủ này, bất kỳ học viên Hồn Sư nào đều phải trải qua thực chiến huấn luyện, chỉ có điều trình độ huấn luyện có chỗ bất đồng. Huấn luyện thực chiến với cường độ cao như bọn họ có thể nói là vô cùng hiếm, chớ nói chi là thiên phú của bọn họ là ở tốp đầu của Đông Hải học viện từ hàng ngàn hàng vạn học viên tuyển chọn ra, giáo viên của bọn họ lại là Vũ Trường Không.



Vũ Trường Không xuất thân từ Sử Lai Khắc Học Viện, rất nhiều phương pháp dạy học đều được học tập từ Sử Lai Khắc.



Trước đây bọn họ chỉ luyện tập nội bộ lẫn nhau, hoặc đối mặt với Hồn Thú trong Thăng Linh Đài, vẫn không cảm giác được ưu điểm của mình. Đến lần tranh tài này, khi chân chính đối diện với những Hồn Sư khác, bọn họ mới có thể phát hiện ra điều này.



"Đội trưởng, không nghĩ tới ngươi cũng có mặt xấu nha!" Rời khỏi sân thi đấu, Hứa Tiểu Ngôn cười hì hì nói với Đường Vũ Lân.



Không phải sao? Thi đấu còn chưa bắt đầu, Đường Vũ đã mê hoặc đối thủ, ánh mắt thuần khiết hoàn mỹ, một bộ dáng vẻ ngây ngô đã hoàn toàn mê hoặc đối thủ. Thời điểm chân chính tranh tài lại đột nhiên bạo phát, trước sau biến hóa quá to lớn mới khiến cho đối thủ không trở tay kịp, do đó bị thua chóng vánh.



Nếu không, coi như có thể thắng, cũng không thể thắng thoải mái như vậy mới đúng. Từ đầu tới cuối, đều chỉ có mỗi Đường Vũ Lân sử dụng một hồn kỹ mà thôi, đương nhiên, đó là Thiên Niên Hồn Kỹ.



Đường Vũ Lân cười ha ha nói: "Có thể tiết kiệm được một điểm khí lực nào thì đều nên tiết kiệm, nếu có thể ẩn giấu được thực lực của các ngươi thì tại sao phải bại lộ? Mục tiêu của chúng ta là quán quân đó nha!”



"Không sợ chém gió to quá gãy lưỡi sao?" Chính vào lúc này, một âm thanh lạnh như băng cách đó không xa vang lên.



Đường Vũ Lân ba người quay đầu nhìn lên, vừa vặn nhìn thấy hai bóng người quen thuộc, chính là Diệp Tinh Lan cùng Từ Lạp Trí...