Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chương 211 : Tuy bại mà vinh
Ngày đăng: 14:42 30/04/20
Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
----------------------------------------------
Vào giờ phút này, trong lòng Đường Vũ Lân đối với Vũ Trường Không tràn ngập cảm kích, đối mặt Tinh Thần Kiếm, hắn lại nhớ lại lúc trước đối mặt với Vết Sương của Vũ Trường Không.
Đối với kiếm kỹ mạnh mẽ trước mặt, hắn cũng có phương thức ứng đối của riêng mình.
Từng vầng sáng vàng óng xuất hiện trước mặt Đường Vũ Lân, đó là một cây Hoàng Sắc Lam Ngân Thảo mọc đầy vảy vàng kim. Tinh thần lực trên Tinh Thần Kiếm va chạm không cách nào đẩy nó ra được. Mà từng đạo ánh kiếm lại bị vầng sáng vàng óng này chặn lại phần lớn. Còn lại một ít cũng bị Kim Long Trảo của Đường Vũ Lân chặn lại. Có thể coi như miễn cường ngăn được thế tiến công mạnh mẽ của Diệp Tinh Lan.
Lam Ngân Thảo có thể ngăn trở được tinh thần lực đương nhiên là nhờ Tiểu Kim Quang. Vầng sáng vàng óng kia không chỉ ngăn trở công kích, mà còn dùng đây leo phát động Hồn Kỹ Quấn Quanh, bám vào trên ánh kiếm. Thiên Niên Hồn Kỹ dưới sự phụ trợ của Hồn Linh cuối cùng đã xuất hiện.
Một đoàn ánh sao tinh chuẩn cực kỳ dán vào trên cây Hoàng Sắc Lam Ngân Thảo này, đánh gãy hồn kỹ của Đường Vũ Lân. Thân hình Diệp Tinh Lan lóe lên, lướt qua Hoàng Sắc Lam Ngân Thảo, đã tiếp cận Đường Vũ Lân không còn bao xa.
Tinh Thần Kiếm trong tay đâm ra, mấy chục đạo kiếm quang lại lần nữa xuất hiện.
"Ta xem ngươi còn lấy cái gì để chặn!" Diệp Tinh Lan cũng vô cùng tức giận, nàng làm sao cũng không nghĩ tới, với thực lực của chính mình, đối mặt với một tên nhất hoàn Hồn Sư lại phải tốn nhiều sức lực đến vậy. Lại nữa, Võ Hồn của đối phương rất giống Lam Ngân Thảo, nhưng lại không hoàn toàn giống Lam Ngân Thảo, hẳn là Võ Hồn biến dị. Khiến nàng cảnh giác nhất vẫn là Kim Long Trảo Đường Vũ Lân.
Từ trên Kim Long Trảo, nàng rõ ràng cảm nhận được một sự uy hiếp vô cùng mạnh mẽ, nàng cũng không dám để cho Tinh Thần Kiếm của mình bị Kim Long Trảo đối phương nắm lấy. Nàng có cảm giác, một khi bị nắm lấy, nhất định sẽ phi thường thảm.
Nhưng Tinh Thần Kiếm của nàng uy lực phi phàm, rốt cục cũng nắm lấy cơ hội, Đường Vũ Lân Lam Ngân Thảo, kể cả Hồn Linh, cũng đã triệt để mất đi năng lực chống cự, nàng rất muốn nhìn xem, cái tên này còn có thủ đoạn gì nữa để chống lại nàng.
Đường Vũ Lân đúng là không chống đỡ được, dù cho hắn có thể sử dụng năng lực nhận biết của mình để đoán được hướng kiếm đâm tới, nhưng mà tốc độ của hắn lại không thể nào theo kịp.
"Không đánh! Ta đến xem Vũ Lân." Cổ Nguyệt quăng lại câu nói này, cũng đã tăng nhanh tốc độ chạy ra bên ngoài.
………
Một cảm giác thoải mái mát mẻ, lúc Đường Vũ Lân thanh tỉnh lại, đập vào mắt là khuôn mặt lạnh lẽo trước sau như một của Vũ Trường Không.
"Vũ lão sư." Đường Vũ Lân nhẹ giọng kêu lên, hắn giẫy giụa muốn nhúc nhích, nhất thời, toàn thân truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, tựa như muốn đem thân thể xé rách.
Vũ Trường Không quay đầu nhìn về phía hắn, "Tỉnh rồi? Ngươi cần phải tĩnh dưỡng."
Đường Vũ Lân nói: "Nhưng mà, con còn thi đấu..."
Vũ Trường Không nói: "Không nên nghĩ tới việc thi đấu, trước tiên khôi phục lại rồi hãy nói. Ngày hôm nay, ngươi đã làm rất tốt. Trận này, ngươi đã có cơ hội thắng. Khuyết điểm hiện tại của ngươi chính là năng lực cận chiến. Chờ ngươi khỏe lại rồi, ta lại truyền cho ngươi một môn tuyệt học của Đường Môn."
Đường Vũ Lân ngẩn người, "Nhưng mà không phải con chỉ có thể học tập hai môn sao? Con chỉ thông qua trung cấp sát hạch mà thôi."
Vũ Trường Không nói: "Cấp 3 chức nghiệp giả có thể học nhiều hơn một môn nữa. Lúc trước chỉ là sợ ngươi ham nhiều nhưng không tinh thông, vì lẽ đó không có dạy ngươi, ta sẽ chọn một môn thích hợp nhất với tình huống hiện tại của ngươi để truyền thụ. Trước tiên cố gắng dưỡng thương."
"Vũ Lân, ngươi tỉnh rồi." Cổ Nguyệt bưng một ly nước đi tới. Lấy ra một cái ống hút bỏ vào ly, đem đầu còn lại cho vào miệng Đường Vũ Lân, "Uống chậm một chút, đừng vội."
Nhìn ánh mắt nàng tràn ngập ân cần, Đường Vũ Lân nở nụ cười, uống hết mấy ngụm nước mới nhả uống hút ra, "Đa tạ, giờ là lúc nào rồi?"
Cổ Nguyệt nói: "Vừa qua khỏi buổi trưa. Ngươi có đói bụng hay không? Ta chuẩn bị cho ngươi ít đồ ăn nha."