Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 222 : Áp chế, khắc chế

Ngày đăng: 14:42 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy



Bản convert lấy từ truyencv.com



---------------------------------------------- 



Trên người hai người tỏa ra chấn động sóng năng lượng kỳ dị, Chu Thiên Nhi giơ tay lên, đệ nhất Hồn Hoàn dưới chân lần thứ hai lóe sáng. Nhưng lần này dây leo cũng không phải xuất hiện ở chỗ Đường Vũ Lân nữa, mà lại xuất hiện dưới chân tỷ muội các nàng, quấn lấy hai chân cùng vòng eo, kéo thân thể các nàng cấp tốc lùi về sau, trong chớp mắt kéo giãn khoảng cách cùng Đường Vũ Lân.



Đường Vũ Lân phản ứng rất nhanh, Lam Ngân Thảo chen chúc tràn ra, đệ nhất Hồn Hoàn ánh sáng lóng lánh, hồn kỹ Quấn Quanh phát động.



Từng cây dây leo óng ánh lam quang truy đuổi theo hai tỷ muội. Đường Vũ Lân chính mình cũng tự lao theo sau.



Một bên khác, Tạ Giải nhằm về phía Vương Đông Kỳ cũng đã đến phụ cận.



Vương Đông Kỳ cũng không lui lại, mà lại đón lấy Tạ Giải, cùng lúc đó Hồn Hoàn cũng sáng lên, trên tay nàng xuất hiện một thanh trường kiếm.



Trường kiếm hiện ra màu tử lam, mặt trên điện quang lượn lờ. Từng đạo điện quang màu bạc tuyệt đẹp, cùng thân kiếm màu tử lam đan xen vô cùng rực rỡ.



Tay phải nàng vung lên, một đạo tia chớp bạc bắn ra, hướng thẳng về phía Tạ Giải.



Tạ Giải cúi thấp người, dưới chân khẽ phát lực, thân thể lách sang một bên trách được công kích thiểm điện của cô nàng, khoảng cách của đôi bên cũng càng lúc càng gần.



Võ Hồn của Vương Đông Kỳ là Thiểm Lôi Kiếm. Không giống với Vũ Trường Không Thiên Sương Kiếm, Diệp Tinh Lan Tinh Thần Kiếm chủ yếu dựa vào Võ Hồn phụ trợ cho kiếm kỹ, Thiểm Lôi Kiếm của nàng chủ yếu dựa vào sấm sét mạnh mẽ cùng với hồn kỹ.



Thiểm Lôi Kiếm giơ cao khỏi đầu, từng đạo ánh bạc tựa như ngân xà tản ra xung quanh, bao trùm phần lớn phạm vi gần cơ thể, đệ nhị Hồn Hoàn dưới chân theo đó sáng lên.



Đây là đệ nhị hồn kỹ của nàng, Ngân Xà Loạn Vũ.
Rơi về phía xa xa, Quang Long Chủy ở lòng bàn tay Tạ Giải vờn quanh một vòng, có chút khiêu khích thức hướng về Vương Đông Kỳ ngoắc ngoắc.



Vương Đông Kỳ sắc mặt có chút khó coi, lần giao thủ vừa rồi, nàng trước sau vận dụng ba lần hồn kỹ, hai lần Ngân Xà Loạn Vũ, thêm vào một lần Thiểm Lôi Hoàn.



Trong khi đó tên kia mới chỉ sử dụng có một hồn kỹ, tiêu hao ít hơn nàng nhiều. Dù cho hồn lực của nàng cao hơn Tạ Giải nhiều, nhưng tỉ lệ tiêu hao này vẫn như cũ khiến nàng chịu thiệt.



Tạ Giải cầm trong tay Quang Long Chủy, đi vòng vòng quanh người Vương Đông Kỳ, hắn không hề sốt ruột chút nào, Đường Vũ Lân giao nhiệm vụ cho hắn phải cuốn lấy Vương Đông Kỳ, có cơ hội liền đánh bại đối thủ. Không có cơ hội, chỉ cần dây dưa cùng đối thủ như vậy là đủ rồi.



Vương Đông Kỳ đã bị hắn chặn lại ở bên này, một bên khác, Lam Ngân Thảo của Đường Vũ Lân cũng đã bắt đầu phát động kỹ năng Quấn Quanh.



Mắt thấy từng cây dây leo sắp đến trước mặt, tay phải của Chu Thiên Nhi đưa lên không trung vung vẩy liên tục, từng ánh hào quang màu xanh lục bay khắp nơi, rơi vào trên dây leo Lam Ngân Thảo.



Nhất thời, trong lòng Đường Vũ Lân xuất hiện một loại cảm thụ kỳ lạ, hắn chỉ cảm giác Võ Hồn Lam Ngân Thảo của mình truyền đến một cảm giác ấm áp giữa ngực, sau đó liền tạm thời mất đi khống chế.



Các cây Lam Ngân Thảo trên không trung chợt mềm oặt, rơi trên mặt đất, không công kích nữa.



Chuyện này...



Đây là thuộc tính áp chế!



Đường Vũ Lân một sát na liền hiểu rõ mình gặp phải chuyện gì.



Cho tới nay, đều là Kim Long Vương của hắn đi khống chế những Hồn Sư đồng dạng hoặc là có huyết thống Long Tộc Hồn Thú. Lại không nghĩ rằng, chính mình sẽ có một ngày lại bị người khác áp chế.



Lam Ngân Thảo tuy rằng chịu ảnh hưởng của Kim Long Vương huyết thống xuất hiện biến dị, nhưng dù sao nó vẫn là Võ Hồn thuộc tính "Mộc". Biến dị huyết thống Kim Long Vương khiến cấp độ của nó tăng lên rất nhiều, nhưng gặp phải Chu Thiên Nhi nắm giữ Mộc Linh thuộc tính, song phương hồn lực lại cách biệt rất lớn, vì vậy thuộc tính bị áp chế cũng không hề bất ngờ. Dù cho Thiên Niên Hồn Hoàn, vào lúc này đều không cách nào xoay chuyển được thuộc tính chênh lệch này.