Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chương 232 : Hỏa Diễm Sư Quần
Ngày đăng: 14:42 30/04/20
Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
----------------------------------------------
Nghe huyền ca biết nhã ý, Đường Vũ Lân vừa dứt tiếng, Cổ Nguyệt hai tay chụm lại, một đoàn ánh sáng màu xanh đã bay ra ngoài, ánh sáng màu xanh trên không trung biến thành một con Tiểu Phong Điểu, giương cánh bay lượn, cũng không bay ra khỏi phạm vi tán cây, hướng về phía xa xa bay thẳng.
Tiếp theo là đoàn ánh sáng xanh thứ hai, thứ ba, thứ tư,… chúng nó dồn dập hóa thành Phong Điểu, bay về những phương hướng khác nhau.
Đường Vũ Lân dừng bước lại, hắn cần chờ đợi Phong Điểu của Cổ Nguyệt điều tra xong rồi mới quyết định phương hướng đi tiếp. Tuy nói rằng bên trong Sơ Cấp Thăng Linh Đài đã có rất ít tồn tại có thể chân chính uy hiếp đến bọn họ. Thế nhưng, rất ít không có nghĩa là không có. Như thời điểm bọn họ lần thứ nhất tiến vào Bạo Động Thăng Linh Đài, tao ngộ đầu Bách Niên Ám Kim Khủng Trảo Hùng, chính là hung thú mà hiện tại bọn họ cũng không thể nào đối kháng, loài vật này thực sự là quá mạnh mẽ, một trảo xuống, thần cản giết thần!
"Là một bầy sư tử." Không tới nửa phút, Cổ Nguyệt liền thấp giọng nói với Đường Vũ Lân, "Bên trái có vết tích bầy sư tử hoạt động."
Hỏa Diễm Ma Sư, ở trong Sơ Cấp Thăng Linh Đài là loài Hồn Thú hết sức mạnh mẽ, lúc trước cũng từng truy sát bọn họ trời cao không cửa.
Đường Vũ Lân xoay người lại nhìn về phía Cổ Nguyệt, "Có thể phán đoán cụ thể số lượng bao nhiêu không?"
Cổ Nguyệt trầm giọng nói: "Từ dấu vết trước mắt bọn chúng lưu lại mà xem, có khoảng chừng trên dưới 15 con. Tính sao giờ?"
Đường Vũ Lân hai mắt híp lại, nhanh chóng tính toán. Hỏa Diễm Sư Quần, bình thường là do một con Hỏa Diễm Sư Vương đực dẫn dắt, còn lại là Thư Sư. Hỏa Diễm Sư Vương thực lực khẳng định là Thiên Niên, còn Thư Sư thì chưa xác định, lấy thực lực của tiểu đội bọn họ, nếu như chỉ là một con Thiên Niên Hỏa Diễm Sư Vương còn có thể đối phó. Nhưng nếu như trong đám Thư Sư cũng có Thiên Niên cấp bậc tồn tại, sẽ có chút khó khăn. Có thể toàn thân trở ra hay không rất khó nói.
"Chúng ta đi về phương hướng ngược lại đi." Đường Vũ Lân chỉ thoáng do dự một chút, liền trầm giọng nói rằng.
"Đội trưởng, tới luôn đi. Ta hiện tại còn nhớ tới dáng vẻ của chúng thời điểm chúng truy sát chúng ta. Giết chết chúng nó!" Tạ Giải hai mắt tỏa ánh sáng.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, chạng vạng đã đến, sắc trời dần tối.
Cổ Nguyệt như trước vẫn đang ngồi xếp bằng minh tưởng, chuyện này ý nghĩa là, Hỏa Diễm Sư Quần vẫn không thay đổi vị trí.
Đột nhiên, Cổ Nguyệt hơi nhướng mày, mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía Đường Vũ Lân.
"Hả?" Đường Vũ Lân đưa ra một ánh mắt dò hỏi.
Cổ Nguyệt nói: "Ở một mặt khác có một đám người va chạm với Hỏa Diễm Sư Quần, đang sắp bắt đầu chiến đấu."
"Chủ động hay là bị động?" Đường Vũ Lân vội vàng hỏi.
Cổ Nguyệt nói: "Bị động. Hẳn là trùng hợp gặp phải. Làm sao bây giờ?"
"Chúng ta qua đó đi.” Đường Vũ Lân trong mắt ánh sáng lấp loé, lập tức thông báo cho các bạn bè.
Không có ai hỏi nhiều, ba người kia đối với quyết sách của hắn đều không có nửa điểm nghi ngờ, đây là tín nhiệm được bồi dưỡng qua nhiều năm.
Đường Vũ Lân khom người, nhanh chóng đi về phía trước, bốn người khác theo sát phía sau. Bốn người không hẹn mà cùng thu liễm gợn sóng hồn lực của bản thân, làm hết sức duy trì im lặng. Bọn họ đều không thả ra Võ Hồn, bởi vì ánh sáng Hồn Hoàn không thể che giấu được, hoàn toàn dựa vào nhận biết cảm nhận biến hóa có thể xuất hiện xung quanh.
Ở trước không xa, phía trước đột nhiên truyền đến tiếng sư tử gầm liên tiếp, mơ hồ có hồng quang lấp lánh, còn có tiếng quát chói tai của nhân loại phát sinh. Hồn lực gợn sóng rõ ràng trở nên mạnh mẽ hơn.
Đường Vũ Lân không từ chính diện chạy tới, mà lại dẫn các bạn vòng sang mặt bên, cấp tốc hướng về chiến trường tới gần.