Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 244 : Xuất phát

Ngày đăng: 14:43 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy



Bản convert lấy từ truyencv.com



---------------------------------------------- 



Mộ Hi cũng không biết tại sao mình lại thương tâm đến vậy, khóc cho đến tận khi trở về phòng. Nàng sau đó mới hiểu ra được, chính mình không nỡ lòng bỏ hắn đi, không hy vọng rời xa hắn.



Thế nhưng, hắn chung quy vẫn phải đi, tuy rằng mình so với Âu Dương Tử Hinh nhỏ hơn một chút, nhưng cũng đã sắp 18 tuổi. Cách biệt nhau 4 tuổi, khiến cho bọn họ trên con đường học tập không thể đi chung với nhau. Nàng sắp gia nhập Cao Đẳng học viện, còn hắn lại rẽ ngang sang một con đường khác.



Thiên phú của hắn, mình không thể nào sánh bằng. Tương lai sẽ ra sao đây? Hay là, chỉ có thể là hai đường thẳng song song không bao giờ có thể gặp nhau…



Mộ Hi ánh mắt rất phức tạp, ở trong đầu của nàng, không ngừng hiện lên rất nhiều hình ảnh hai người từng gắn bó 3 năm vừa qua.



Nhưng vận mệnh sẽ không bởi vì ý nguyện của một người mà lay chuyển, hắn cuối cùng vẫn sẽ phải rời đi.



...



"Vũ Lân, ngươi nghĩ gì thế? Nhập thần như thế?" Tạ Giải huých nhẹ vào người Đường Vũ Lân, thấp giọng hỏi.



Đường Vũ Lân từ trong suy nghĩ hồi phục lại tinh thần, mỉm cười nói: "Không nghĩ cái gì cả! Chỉ là có chút không nỡ lòng rời bỏ Đông Hải Thành."



Tạ Giải há to miệng, sau đó giật mình nói: "Cái tên nhà ngươi, cũng quá sức tự đại nha!"



Đường Vũ Lân bật cười nói: "Ta làm sao tự đại?"



Tạ Giải tức giận: "Ý tứ của ngươi lúc nãy, không phải là nói, ngươi lần này nhất định có thể thi đậu vào Sử Lai Khắc học viện sao? Nếu không, tại sao lại không nỡ rời Đông Hải Thành?"




Dựa vào Hồn Linh nhân tạo, Truyền Linh Tháp nắm giữ những nhân tài, cường giả nghiên cứu ưu tú nhất, đồng thời cũng có nguồn tài phú khổng lồ có thể vượt qua cả Liên Bang. Ở bên trong Liên Bang có địa vị vô cùng quan trọng.



Bên trong Liên Bang nghị viện, có 07 ghế thuộc về Truyền Linh Tháp. Phải biết, toàn bộ Liên Bang nghị viện, tổng cộng cũng chỉ có 108 ghế mà thôi.



Đây là còn chưa tính đến những nghị viên khác chịu ảnh hưởng của tổ chức Truyền Linh Tháp.



Sử Lai Khắc Thành, quả nhiên vô cùng rộng lớn!



Ngoại trừ tổng bộ Truyền Linh Tháp ở xa xa ra, kiến trúc ngoài cửa sổ cũng phát sinh một ít biến hóa, có cổ sắc cổ hương, cũng có những kiến trúc hiện đại đan xen lẫn nhau.



Cũng không như Thiên Đấu Thành, hoàn toàn là kiến trúc từ thời kỳ thượng cổ, thậm chí là thời kỳ viễn cổ. Cũng không giống Đông Hải Thành loại tân thành thị hoàn toàn là mùi vị kim loại.



Sử Lai Khắc Thành làm cho người ta có cảm giác càng thêm bao dung, cũng càng rộng lớn hơn.



Đây tuyệt đối là một toà đại thành thị nhìn không thấy điểm cuối!



Sau khi tiến vào Sử Lai Khắc Thành, Hồn Đạo Hỏa Xa Cao Tốc lại tăng tốc liên tục một canh giờ, mới tiến vào được nhà ga.



Nhà ga Sử Lai Khắc Thành, là nhà ga to lớn nhất mà Đường Vũ Lân từng gặp, so với Thiên Đấu Thành, Đông Hải Thành, Hồn Đạo Hỏa Xa Trạm này cũng phải lớn gấp 5 lần trở lên.



To lớn khung đỉnh, phong cách kiến trúc cổ điển, khắp nơi đều có thể nhìn thấy tượng đá. Hoàn toàn hiển hiện ra gốc gác của thành phố này.



Trong số hết thảy các đại thành thị, cũng chỉ có Liên Bang tổng bộ mới có thể miễn cưỡng cùng nó sánh ngang.



"Vũ lão sư, chúng ta bây giờ đi đâu bên trong ạ? Trực tiếp đi đến Sử Lai Khắc học viện bên kia ạ?" Tạ Giải có chút vội vã không nhịn nổi hỏi dò. Dù cho là hắn xuất thân từ gia đình giàu có, sau khi đi tới nơi này tâm tình cũng có chút không kiềm chế được.