Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 287 : Hắc màn thầu đại bổ

Ngày đăng: 14:43 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy



Bản convert lấy từ truyencv.com



----------------------------------------------



Đấu Khải của Vũ lão sư gọi là Thiên Băng, Thiên Băng Vũ Trường Không, vậy Đấu Khải của mình sẽ tên là gì đây? Nghĩ đến đây, Đường Vũ Lân liền không khỏi có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Đối với một ngày kia, hắn thực sự là rất chờ mong. 



Không biết lúc nào đã tiến vào minh tưởng, khi hắn từ minh tưởng bên trong tỉnh lại, mặt trời đã lên cao, xuyên qua khe cửa sổ chiếu thẳng vào người.



Đêm đó thời gian minh tưởng có hơi lâu, nên hắn đã bỏ lỡ mất thời gian tu luyện Tử Cực Ma Đồng. Nhưng Đường Vũ Lân lại rõ ràng cảm nhận được, tốc độ tu luyện hồn lực của mình tăng lên rõ rệt so với trước đây.



"Tỉnh rồi à, đi ăn cơm thôi." Âm thành của Tạ Giải truyền tới từ bên cạnh.



Đường Vũ Lân nghi ngờ nói: "Tạ Giải, ngươi có cảm nhận được hay không?"



Tạ Giải gật gật đầu, cười nói: "Biết ngay ngươi sẽ hỏi. Ta cũng cảm giác được, Hải Thần Đảo này thật sự không phải bình thường đâu! Thiên địa linh khí trên đảo rõ ràng so với ngoại giới nồng đậm hơn nhiều, chẳng trách Sử Lai Khắc học viện có thể đào tạo ra được nhiều cường giả như vậy. Chuyện này rõ ràng cùng Hải Thần Đảo nhất định có quan hệ trực tiếp, nếu vẫn có thể tiếp tục ở đây tu luyện, tốc độ tu luyện của chúng ta nhất định sẽ tăng cao! Hay là ngươi năn nỉ sư tổ cho chúng ta ở lại nơi này luôn, thế nào?



Đường Vũ Lân tức giận: "Ở đâu ra của chùa vậy!? Sử Lai Khắc có quy củ của Sử Lai Khắc. Đi thôi, không phải ngươi nói muốn đi ăn cơm sao? Ta đã sắp chết đói rồi."



Thực ra ngày hôm qua hắn cũng có ăn một bữa, chính là sát hạch ăn bánh màn thầu lớn ở cửa thứ sáu đấy. Nhưng về mặt dinh dưỡng vẫn còn thiếu rất nhiều.



Phòng khách lầu một, trên bàn gỗ bày ra đủ loại đồ ăn. Khi Đường Vũ Lân cùng Tạ Giải đến, mọi người đều đã ngồi vào bàn ăn.




Đường Vũ Lân hỏi ra một vấn đề mấu chốt, "Sư thúc, học phí học viện rất đắt sao?"



Thẩm Dập liếc hắn một cái, "Rất đắt. Bởi vì ở Sử Lai Khắc, các ngươi đều sẽ thu được rất nhiều tài nguyên dạy học chỗ khác không có. Giá trị những tư nguyên này không cách nào đánh giá được. Vì lẽ đó, nhiệm vụ hàng năm công đọc sinh phải hoàn thành sẽ vô cùng phức tạp. Phòng giáo vụ bên kia sẽ an bài cho các ngươi."



Tuy rằng đã không phải lần đầu tiên đi tới nơi này, nhưng thời điểm bốn người lần thứ hai đi tới Chủ Giáo Học Lâu, vẫn không khỏi bị chấn động bởi vẻ đồ sộ của nó.



Thẩm Dập mang theo bọn họ đi tới phòng giáo vụ làm thủ tục nhập học, bốn người đồng thời được xếp vào tân sinh ban.



"Không được làm cho công đọc sinh mất mặt!" Phụ trách làm thủ tục nhập học tại phòng giáo vụ là một vị lão sư, khoảng hơn 50 tuổi, mang theo cặp kính mắt, nhìn qua rất giống một vị học giả. Hoàn thành xong thủ tục, sau khi đem đồng phục học sinh màu xanh sẫm phát cho bọn họ, vị lão sư này mới lấp lửng một câu nói như vậy.



Không được làm cho công đọc sinh mất mặt? Đây là ý gì? Đường Vũ Lân rất thông minh, lập tức mang theo ánh mắt “cầu cứu” nhìn về phía Thẩm Dập. Thẩm Dập lại mỉm cười lắc đầu, hiển nhiên là không có ý định tiết lộ cho bọn họ biết.



"Nhiệm vụ nhập học các ngươi phải hoàn thành hôm nay, là quét sạch Linh Băng Quảng Trường. Phải hoàn thành trước khi trời tối." Vị lão sư hơn 50 tuổi kia nói, cũng không hề ngẩng đầu lên.



Quét sạch quảng trường? Linh Băng Quảng Trường rộng lớn đến mức đã sắp không nhìn thấy bờ rồi đấy!



"Thanh lý tạp vật, đồng thời phải dùng nước lau khô ráo mặt đất quảng trường, không được có một chút bụi bẩn. Bằng không, sẽ trừ học điểm của các ngươi."



Nhận mệnh lệnh như vậy, bọn họ đã hoàn thành xong đăng ký nhập học. Sau đó liền bị mang tới khu túc xá.



Nói chuẩn xác, là khu túc xá dành cho công đọc sinh.