Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 317 : Vạn cân phá liêm

Ngày đăng: 14:43 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy



Bản convert lấy từ truyencv.com



---------------------------------------------- 



Một tấc dài, một tấc mạnh, một tấc ngắn, một tấc hiểm. Ám Ma Liêm Đao không thể nghi ngờ là binh khí dài, Đường Vũ Lân nhập nội, Kim Long Trảo bay thẳng đến ngực của Từ Du Trình chộp tới.



Từ Du Trình lúc này đã từ trong tinh thần xung kích của Tử Cực Ma Đồng khôi phục lại như cũ. Đối mặt với Đường Vũ Lân đã đến gần, biểu hiện trên mặt vẫn như cũ bất biến, tay phải buông lỏng, Ám Ma Liêm Đao rất tự nhiên thu về một chút, tay của hắn trực tiếp nắm ở phần gần ngọn của liêm đao, chém vào giữa Kim Long Trảo của Đường Vũ Lân.



"Keng!" Thanh âm giòn tan vang lên, một tầng tử hắc khí theo Kim Long Trảo lan đến trên người Đường Vũ Lân; mà thân thể Từ Du Trình lại ngửa ra sau, mượn lực bay ngược.



Bất quá, thân hình bay ngược ra ngoài của hắn rõ ràng có chút bất ổn, hiển nhiên là ăn hành trước sức mạnh của Đường Vũ Lân.



Một khi bị kéo dài khoảng cách, dựa vào uy lực mạnh mẽ của Ám Ma Liêm Đao, trận chiến này, Đường Vũ Lân sẽ rất khó lại có thêm cơ hội. Hắn bất luận ở tốc độ, công kích hay là viễn công, đều không chiếm ưu thế, tu vi hồn lực lại yếu hơn xa đối thủ.



Phát động Lam Ngân Thảo quấn quanh đã không kịp, Từ Du Trình có Ám Ma Liêm Đao hộ thể, Lam Ngân Thảo “Quấn Quanh” không thể có tác dụng ở trên người hắn.



Kỳ thực, trong lòng Từ Du Trình hiện tại cũng rất giật mình bởi vì sức mạnh của Đường Vũ Lân.



Tuy rằng trên người Đường Vũ Lân từng xuất hiện Hồn Hoàn vàng kim kỳ dị, nhưng bất luận thế nào, số lượng Hồn Hoàn của hắn cao nhất vẫn chỉ là hai cái. Nói cách khác, tu vi hồn lực cũng chỉ có nhị hoàn mà thôi. Lần va chạm vừa rồi hắn rất tự tin, mặc dù bị đánh bật về sau, nhưng cùng lúc hắn cũng đã chuẩn bị hậu thủ, chính là dùng liêm đao đánh với theo Đường Vũ Lân sau khi hắn ta bị đánh bay.



Nhưng mà sức mạnh bùng nổ trên người Đường Vũ Lân hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của hắn, dưới tình huống cứng đối cứng ở khoảng cách gần này, hoàn toàn bù đắp hồn lực chênh lệch giữa đôi bên, chịu thiệt vẫn là hắn. Hơn nữa, suýt chút nữa hắn còn không khống chế được thân thể của chính mình.




Lần thứ nhất tiếp xúc là lúc Đường Vũ Lân cứu nàng ra khỏi cạm bẫy của Lạc Quế Tinh, khi đó đã lưu lại cho nàng ấn tượng thật sâu. Mà tất cả phát sinh trước mắt, mới làm cho nàng thật sự hiểu, cái gì gọi là Giả-Heo-Ăn-Hổ. Cái tên này ẩn giấu cũng quá sâu, không nói những khác, chỉ riêng sức mạnh vừa đánh tan Từ Du Trình, đã tuyệt đối không hề thua kém Dương Niệm Hạ.



"Đội trưởng." Hứa Tiểu Ngôn xảo tiếu yên nhiên hướng về Đường Vũ Lân kêu lên. Cổ Nguyệt cũng từ dưới đất đứng lên, đứng ở một bên khác của hắn.



Vũ Ti Đóa có thể lọt vào top 10 của Thiếu Niên Thiên Tài Bảng, thông minh cỡ nào, làm sao không đoán ra quan hệ của mấy người này trong lúc đó.



Thì ra học viên nữ bên trong đoàn đội của Lạc Quế Tinh cũng cùng một nhóm của bọn họ.



"Đến đây đi!" Vũ Ti Đóa bắn người nhảy lên, lạnh lùng nói.



Nàng cũng không cho là mình không có cơ hội, một chọi bốn, thì đã làm sao?



Đường Vũ Lân quay đầu nhìn về phía Cổ Nguyệt, Cổ Nguyệt cũng đang nhìn hắn. Từ trong ánh mắt của nàng, Đường Vũ Lân đã hiểu rõ ý của nàng, lôi kéo Hứa Tiểu Ngôn, "Chúng ta quan chiến."



"A?" Hứa Tiểu Ngôn kinh ngạc nhìn hắn.



Đường Vũ Lân mỉm cười nói: "Tin tưởng Cổ Nguyệt."



"Được." Hứa Tiểu Ngôn không chút do dự đáp ứng một tiếng, "Cổ Nguyệt tỷ, cố lên nha."



"Ừm." Cổ Nguyệt gật đầu một cái, tiến lên ba bước, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía Vũ Ti Đóa.