Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 368 : Lựa chọn của Nguyên Ân Dạ Huy

Ngày đăng: 14:44 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy



Bản convert lấy từ truyencv.com



--------------------------------------------- 



Từ Lạp Trí nhanh chóng cầm bánh bao đậu trong phân phát cho Đường Vũ Lân và những người khác.



"Các ngươi chiến đấu phải chú ý phối hợp một ít nha! Hiệu quả của bánh bao đậu này của ta là, Thị Huyết *. Đối với thân thể cùng hồn lực đều sẽ có tăng cường. Thân thể tăng cường khoảng chừng ở 30% – 50%. Hồn Sư có khí huyết càng mạnh, hoặc là Lực Lượng Hình Hồn Sư, hiệu quả tăng cường càng tốt. Hồn lực tăng cường khoảng chừng 20%."



*khát máu



Lời vừa nói ra, năm người kia thậm chí còn không chú ý đến phiến cửa màu vàng óng đang từ từ mở ra, ánh mắt tất cả đều ngưng tụ ở trên người Từ Lạp Trí.



Thân thể, hồn lực song song tăng cường? Đây chỉ là đệ tam hồn kỹ?



Hơn nữa, vẫn có thể tăng đều cho mỗi người? Thực Phẩm Hệ Hồn Sư này cũng quá bá đạo đi!



Từ Lạp Trí chân thành nở nụ cười, "Ta cũng rất bất ngờ. Lão sư nói, hồn kỹ này của ta là có chút biến dị, hiệu quả vẫn tốt. Nhưng các ngươi phải chú ý, trạng thái khát máu chỉ có thể kéo dài 3 phút, sẽ có tác dụng phụ làm suy yếu các ngươi một khoảng thời gian, thời gian suy yếu dài ngắn có quan hệ đến thể trạng của mỗi người. Như Vũ Lân, ta phỏng chừng khoảng 10 phút là đủ, nhưng nếu như là Hồn Sư dựa vào tinh thần lực làm chủ, thậm chí có thể sẽ suy yếu một canh giờ."



Thị Huyết, 3 phút!



Đường Vũ Lân nhìn bánh bao đậu trong tay, nuốt một hớp nước miếng, hỏi: "Nếu như ăn vào cùng lúc mấy cái, hiệu quả sẽ như thế nào?"



Từ Lạp Trí vội vàng khoát tay nói: "Không thể ăn nhiều. Ăn nhiều sẽ có tác dụng phụ vô cùng tai hại. Thân thể của ngươi hẳn là có thể ăn hai cái, thời gian của Thị Huyết sẽ rút ngắn còn 01 phút, nhưng hiệu quả sẽ tăng gấp đôi. Sau đó ít nhất phải suy yếu suốt cả ngày. Bọn họ, thân thể phỏng chừng đều không chịu nổi Song Trọng Thị Huyết, sẽ chết người. Bởi vì khát máu nói theo một ý nghĩa nào đó, chính là thiêu đốt tự thân hồn lực cùng tinh huyết, chỉ là không có tác dụng phụ nhiều như tự thiêu đốt chân chính mà thôi. Vì lẽ đó, trong vòng một ngày, tốt nhất là chỉ ăn một lần, như vậy là an toàn nhất."
Tìm được Hồn Thú thích hợp với bản thân, nhưng còn phải đánh thắng được nó mới được. Nguyên Ân Dạ Huy không chút do dự liền là người thứ nhất xông lên. Chính diện là khó khăn nhất, nàng tự mình lên.



Thân thể đón gió căng phồng lên, khí tức Thái Thản Cự Viên cũng theo đó xuất hiện.



Kim Cương Phí Phí nguyên bản vẫn là tương đối chậm rãi từ trong hang động kia bò ra, nó đứng thẳng thân thể. Nhưng đột nhiên cảm nhận được khí tức Thái Thản Cự Viên, con mắt của nó một thoáng liền đỏ rực lên. 



Đừng xem cả hai đều ít nhiều là đồng loại, nhưng Kim Cương Phí Phí cùng Thái Thản Cự Viên vốn là thiên địch. Ở thời kỳ viễn cổ, Kim Cương Phí Phí đã từng là thủ hạ đại tướng của Thái Thản Cự Viên, hết thảy Kim Cương Phí Phí đều quy về Thái Thản Cự Viên chưởng khống. Nhưng sau đó, bên trong Kim Cương Phí Phí xuất hiện một dị loại.



Một con Kim Cương Phí Phí nắm giữ trí tuệ.



Cá thể Thái Thản Cự Viên tuy rằng mạnh mẽ hơn Kim Cương Phí Phí, nhưng lúc đó, về số lượng vẫn kém hơn Kim Cương Phí Phí rất rất nhiều.



Vậy nên con Kim Cương Phí Phí có trí tuệ lợi dụng một lần bộ tộc Thái Thản Cự Viên phân tán, khởi xướng một hồi phản loạn, dẫn dắt cường giả trong tộc Kim Cương Phí Phí làm trọng thương một phần bộ tộc Thái Thản Cự Viên. Do đó gây ra đại chiến giữa hai chủng tộc khi đó.



Trận chiến đó, đã từng làm cả giới Hồn Thú đều chịu ảnh hưởng. Bất kể là Thái Thản Cự Viên hay là Kim Cương Phí Phí, đều là tồn tại đứng ở hàng cao nhất bên trong giới Hồn Thú.



Thái Thản Cự Viên là Hồn Thú đỉnh cấp, Kim Cương Phí Phí hơi kém, nhưng bộ tộc lại đông đảo hơn. Hai bên lúc đó triển khai chính là một hồi đại chiến chấn động đại lục.



Cuộc chiến tranh này kéo dài tận mấy trăm năm. Cuối cùng, bộ tộc Thái Thản Cự Viên sau khi trả một cái giá lớn, đánh giết được con Kim Cương Phí Phí có trí tuệ. Bộ tộc Kim Cương Phí Phí do đó trở thành rắn mất đầu, ở trước trí tuệ của Thái Thản Cự Viên, cuối cùng tan vỡ.



Thế nhưng, coi như là giành được thắng lợi trong cuộc chiến này, tộc Thái Thản Cự Viên cũng là thắng thảm. Bộ tộc từ cực thịnh trở thành suy tàn, từ địa vị thống trị giới Hồn Thú ngã xuống. Tuy rằng vẫn như trước là Sâm Lâm Chi Vương, nhưng không còn oai dũng như xưa.



Có thể tưởng tượng được, hai bộ tộc là cừu hận đến mức nào. Dùng từ “thù sâu như biển” để hình dung cũng không hề quá đáng chút nào!