Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chương 417 : Thi hành mệnh lệnh!
Ngày đăng: 14:45 30/04/20
Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
---
"Yêu cầu của bọn họ đã thông báo cho tổng bộ chưa?" Trưởng đoàn tàu hướng về đội trưởng đội cảnh vệ hỏi.
Đội trưởng đội cảnh vệ nói: "Đã thông báo. Nhưng tổng bộ nói, chuyện này truyền đạt lại với bên trên, nửa giờ căn bản là không thể hoàn thành. Hơn nữa, có người nói những người bị bắt đều là hạng người cùng hung cực ác, nếu như thả bọn họ…"
Trưởng đoàn tàu nghiến chặt răng lại, "Trợ giúp lúc nào có thể đến?"
"Đại khái cần khoảng 20 phút. Nhưng hiện tại có bom, coi như trợ giúp đến kịp, e rằng…" viên đội trưởng thở dài, trên mặt cũng đều là mồ hôi lạnh.
Vẻ mặt trưởng đoàn tàu đột nhiên trở nên bình tĩnh lại.
"Toàn thể nhân viên lùi vào toa tàu số 6."
Đội trưởng đội cảnh vệ sững sờ, "Trưởng đoàn tàu, lẽ nào chúng ta phải từ bỏ tất cả con tin?"
Trưởng đoàn tàu trầm giọng nói: "Ai nói ta muốn từ bỏ, thi hành mệnh lệnh!"
Trên Hồn Đạo Đoàn Tàu, một khi phát sinh tình huống khẩn cấp, trưởng đoàn tàu chính là chỉ huy tối cao.
Các nhân viên đều nhìn lại, đội trưởng đội cảnh vệ cắn răng một cái, vung tay lên, chỉ huy nhân viên tàu chầm chậm lùi về sau.
Trưởng đoàn tàu hướng về toa tàu số 5 lớn tiếng nói: "Xin các ngươi không nên vọng động. Điều kiện chúng ta đã báo lên, nhưng chúng ta cần thời gian, nửa giờ quá ngắn, xin các ngươi tăng thêm thời gian của bom hẹn giờ. Xin tin tưởng ta, ta nhất định sẽ tận lực điều đình từ bên trong, giúp các ngươi đạt được mục tiêu. Nhưng xin các ngươi cũng đáp ứng ta, không được làm thương tổn con tin."
Hết thảy nhân viên tàu cùng nhân viên bảo an đều triệt để rút lui vào toa tàu số 6.
Mặc Lam nở nụ cười, nàng mới vừa muốn nói gì, đột nhiên, một thanh âm mang theo vài phần non nớt từ phía toa số 6 vang lên.
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ." Nhìn nhanh sang, một bóng người đang từ toa 6 bên kia chạy tới. Hắn mới vừa xuất hiện, lập tức liền có ba khẩu Hồn Đạo Súng Máy nhắm ngay vào hắn.
Nhưng sau khi đám bắt cóc thấy rõ chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi, mới không lập tức bắn bỏ.
"Vũ Lân, ngươi…ngươi làm sao lại đến rồi." Mặc Lam hoa dung thất sắc, kinh hô thành tiếng.
Không phải sao, người vừa đột nhiên chạy đến, chính là Đường Vũ Lân. Hắn lảo đảo, trên mặt còn mang theo vài giọt nước mắt, một mặt đầy hoảng loạn. Vài bước đã chạy đến trước mặt Mặc Lam, ôm eo của nàng, "Tỷ tỷ, ngươi không nên bỏ lại ta mặc kệ mà! Bọn họ nói có người xấu. Các ngươi không được làm thương tổn tỷ tỷ của ta." Đôi mắt non nớt của hắn tràn đầy sự hung hăng nhìn về phía đám bắt cóc kia.
"Ồ, vị này chính là nhi tử của nghị viên sao? Vì sao dung mạo lại không giống với ngươi lắm, lẽ nào là con riêng?" Thanh âm khàn khàn mang theo vài phần trêu đùa nói rằng. Nhất thời gây nên một trận cười vang trong đám khủng bố.
"Là biểu đệ, các ngươi chớ nói lung tung!" Mặc Lam tức giận nói rằng, đồng thời đưa cho Đường Vũ Lân một ánh mắt hỏi dò ý kiến.
Đường Vũ Lân vẫn như cũ là một mặt bi thương, "Tỷ tỷ, ngươi không được bỏ rơi ta. Bất luận thế nào ta đều muốn ở cùng với ngươi."
Tên tiểu tử này…
Mặc Lam nhìn về đội trưởng đội cảnh vệ phía xa xa, lúc này đã trì hoãn không được, nàng hướng về hướng đội trưởng đội cảnh vệ, dùng sức gật đầu một cái.
Trong mắt đội trưởng đội cảnh vệ tràn đầy bi thương, đột nhiên bước tới một bước, tiến vào toa tàu số 5, "Ta cũng tới làm con tin." Sau đó dụng lực vung tay về phía sau.
"Trưởng đoàn tàu, đội trưởng!" Các nhân viên truyền đến một tiếng kinh hô thất thanh.
Thời điểm đám bắt cóc ý thức được có vấn đề, một mặt khác, từ toa số 6 trở đi, đã sắp cấp tốc tách ra.
"Khốn nạn!" Một tên khủng bố lao ra, Hồn Đạo Súng Máy trong tay liền giơ lên, muốn bắn về phía viên đội trưởng tóc dài.