Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 463 : Tổng bộ Đường Môn

Ngày đăng: 14:45 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn



Bản convert lấy từ truyencv.com



---



Đường Vũ Lân thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vậy thì tốt, điểm còn thừa của em sẽ dùng để phân lại cho các bạn học. Xem điểm ai không đủ."



Vũ Trường Không nói: "Điểm tích lũy của ngươi cũng có tác dụng trong việc xét thi vào Nội viện trong tương lai. Hiện tại ngươi lại đem điểm dư thừa cho đi, đến thời điểm đánh giá, thành tích tổng hợp của ngươi sẽ bị giảm xuống."



Đường Vũ Lân nói: "Em có lòng tin, điểm chỉ là một phần, không phải còn phải xem thực lực hay sao? Hơn nữa, lần này chúng em cũng coi như là giúp làm rạng rỡ thêm cho vinh quang của học viện. Nói thế nào, bên phía học viện ít gì cũng phải cho chúng em thêm một ít khen thưởng mới đúng chứ! Bên trên có nói về việc khen thưởng thêm cho chúng em cái gì hay không ạ?" 



Vũ Trường Không thản nhiên nói: "Có, phần thưởng của ta, ta đã lĩnh. Một mình tự ý lấy danh nghĩa học viện, phát sinh xung đột với thế lực đối địch, suýt nữa dẫn đến danh tiếng học viện bị hao tổn, xử phạt một năm tiền thưởng. Ngươi muốn tưởng thưởng gì? Ta sẽ xin học viện."



Đường Vũ Lân há to miệng, liên tục xua tay, "Không…không cần. Em không có tiền, em không có tiền thật mà!"



Nhìn cái dáng vẻ sợ hãi kia của hắn, khuôn mặt lạnh lẽo của Vũ Trường Không lóe lên một vẻ mỉm cười, "Nếu ngươi đã không muốn, vậy thì đừng trách ta nha?"



"Vâng, là chính em không muốn!" Đường Vũ Lân không chút do dự trả lời. Thái lão tàn nhẫn thế nào, hắn đã từng cảm thụ qua. Lần này nếu như trừng phạt trừ một số điểm lớn của hắn, hắn sợ là sẽ khóc đến khô cả nước mắt.



Vũ Trường Không nói: "Vậy ta sẽ giúp ngươi từ chối, tuy rằng lần này các ngươi một mình khiêu chiến học viện đối phương, nhưng dù sao cũng là bên trong kỳ thi. Trách nhiệm sẽ do ta, thân là lão sư, gánh chịu. Khen thưởng của các ngươi là, dành cho mỗi người một danh ngạch trực tiếp tham dự lần cạnh tranh Sử Lai Khắc Thất Quái tiếp theo. Vậy ta đành nói cho Thái lão, các ngươi từ bỏ."
Tuy rằng chỉ là giáp tay, nhưng đây chính là Nhất Tự Đấu Khải giáp tay cùng giáp cẳng tay do Hữu Linh Kim Loại đoán tạo mà thành. Chuyện này có ý nghĩa rất quan trọng, có thể mang lại cho Đường Vũ Lân không ít điểm.



Sau khi ba người tiến hành một loạt đăng ký, Đường Vũ Lân đến khu vực nhận nhiệm vụ, hắn không trước tiên tiếp nhận nhiệm vụ, mà lại rà trên danh sách linh vật xem có 4 loại mình cần hay không. Đây mới là mục đích chủ yếu hôm nay hắn tới đây.



Rất nhanh, hắn liền tìm ra được 2 loại linh vật cần thiết. Tên của 2 loại còn lại cũng có, nhưng niên hạn lại không thích hợp, có vượt quá, cũng có thấp hơn. Vượt quá thì lãng phí, hơn nữa giá cũng cao chót vót, thấp hơn thì hiệu quả lại không đủ. Xem ra 2 loại còn lại này phải nghĩ cách mới được.



Thời điểm Đường Vũ Lân còn đang tính toán, dự định nhận nhiệm vụ, tích lũy điểm để quy đổi 2 loại linh vật kia, phía sau đột nhiên truyền tới một âm thanh.



"Đường Vũ Lân?"



Âm thanh rất xa lạ, Đường Vũ Lân vội vàng đứng thẳng người, hướng về phía sau nhìn lại. Sau lưng hắn, không biết từ lúc nào đã có một vị trung niên vóc người trung đẳng.



Khuôn mặt hắn hàm hậu, trên mặt là nụ cười híp mắt. Đang rất hứng thú nhìn mình.



"Chào ngài, ngài là…?" Đường Vũ Lân hỏi. Vị trước mặt này thực sự dọa hắn nhảy một cái. Nương theo huyết thống tăng lên, cảm nhận của hắn vô cùng nhạy cảm, dù cho là Vũ lão sư loại cường giả kia, khi đến gần cơ thể mình hắn đều có thể có cảm ứng.



Nhưng vị trước mắt này đến lúc nào, hắn lại mờ mịt không biết. Dù cho là hiện tại xoay người nhìn thấy, vẫn như cũ cho hắn một loại cảm giác trống rỗng. Cứ như thể người này căn bản là không tồn tại, chỉ là huyễn ảnh vậy. Nhưng hắn lại có thể hoàn toàn khẳng định, nhân gia người ta xác thực có tồn tại. Nói cách khác, tu vi vị này, chí ít cũng ở bên trên Vũ lão sư.



"Xin chào, Đường Vũ Lân. Tự giới thiệu mình một chút, ta tên là Quách Tiêu Nhứ, là Tổng quản của Đường Môn tại Sử Lai Khắc Thành bên này." Hắn vừa nói, vừa trên dưới đánh giá Đường Vũ Lân, tựa hồ là đang xem kỹ cái gì. Ánh mắt của hắn rất nhu hòa, nhưng trong hai mắt dường như có hai vòng xoáy vậy, muốn nuốt chửng tất cả.