Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 467 : Thất Thải Long*?

Ngày đăng: 14:45 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn



---



*Rồng bảy màu



"Ngươi từng nghe nói qua Thất Thải Long chưa?" Cổ Nguyệt lẩm bẩm nói.



Đường Vũ Lân mờ mịt lắc đầu, hắn đúng là chưa từng nghe nói. Ở trước khi nhân loại chưởng khống đại lục, đại lục là thế giới thuộc về Hồn Thú. Mà ở bên trong Hồn Thú, Long Tộc chính là loài Hồn Thú mạnh mẽ nhất. Loài rồng có vô số chi nhánh, dù cho là chân long thuần túy nhất, cũng có rất nhiều loại.



Cổ Nguyệt nở nụ cười xinh đẹp, "Ta tin rằng ngươi cũng chưa từng nghe nói qua."



Đường Vũ Lân hỏi tới: "Nói nhanh lên, Thất Thải Long Võ Hồn này của ngươi đến cùng là tình huống thế nào? Ta xem trên người ngươi ngay cả một điểm khí tức của loài rồng cũng không có mà? Cũng không có biến hóa của Long Tộc Võ Hồn."



Cổ Nguyệt nói: "Đó là đương nhiên, Thất Thải Long chúng ta là một loại rồng không có vảy, cùng tuyệt đại đa số loài rồng đều không giống nhau. Chỉ sau khi tu vi đạt đến trình độ nhất định, mới sẽ từ từ hiển hiện ra đặc thù của loài rồng. Ta hiện tại kém rất xa. Thất Thải Long chúng ta là một trong những loài rồng cao đẳng nhất đó nha, so với một ít loài rồng thuần về nguyên tố lại càng mạnh mẽ hơn. Đơn giản mà nói, Thất Thải Long chúng ta là sứ giả của nguyên tố, vì lẽ đó ta mới nói Võ Hồn của ta là Nguyên Tố Sứ (Giả) cũng không sai. Chỉ có điều ta thoáng ẩn giấu một chút thôi. Ngươi xem…"



Vừa nói, Cổ Nguyệt đưa tay, trong lòng bàn tay, đột nhiên xuất hiện một đoàn hắc hào quang. Đường Vũ Lân thân thể chấn động, thời điểm khi ánh hắn mắt nhìn sang, có loại cảm giác tâm thần bị hấp nhiếp.



"Đây là…Hắc Ám?"



Cổ Nguyệt gật đầu, "Đúng, vì lẽ đó,Võ Hồn của ta cũng không phải là Lục Hệ Nguyệt Tố Chưởng Khống, mà là Thất Hệ Nguyên Tố Chưởng Khống, trong này còn bao gồm cả Hắc Ám Nguyên Tố."



Đường Vũ Lân chợt nói: "Thì ra là như vậy, bất quá, kỳ thực coi như ngươi có thuộc tính Hắc Ám thì cũng không thành vấn đề? Tại sao phải ẩn giấu?"
Cuộc thi cuối kỳ kết thúc, dưới tình huống học viện cộng thêm điểm cho cả lớp, quả nhiên cả lớp không có một ai bị đào thải, quả nhiên là đại hoan hỉ.



Thẩm Dập sau khi tiến hành tổng kết cuối kỳ đơn giản, liền tuyên bố nghỉ.



Tuy rằng chỉ là một học kỳ, nhưng đối với những tân sinh năm nhất này mà nói, những thứ trải qua ở học kỳ này quá nhiều, quá nhiều. Nỗ lực mà bọn họ phải trả giá so với trước khi chưa vào học viện không biết phải nhiều hơn gấp bao nhiêu lần. Cuối cùng có thể lưu lại, tiếp tục học tập, đây mới là kết quả tốt nhất.



Bên trong học kỳ này, bọn họ trải qua cuộc đấu tranh giành vị trí lớp trưởng và ban cán sự lớp, cũng trải qua cuộc tranh đấu giữa tiểu đội Đường Vũ Lân và đội của các Thiếu Niên Thiên Tài Bảng, cũng đã chiến thắng trận đấu với lớp năm hai.



Chỉ một học kỳ ngắn ngủi, cũng đã đủ để phần lớn học viên tìm ra được mục tiêu của chính mình, vì đó mà nỗ lực cố gắng.



Nhìn qua Sử Lai Khắc học viện giáo dục cũng không có thứ gì quá cao thâm mạt trắc, nhưng chỉ riêng bầu không khí nơi này, cũng đủ làm cho bọn họ thay đổi rất nhiều, hòa đồng hơn rất nhiều.



Tin tức Đường Vũ Lân dẫn theo các đồng đội, bên trong cuộc thi cuối kỳ, giao đấu với Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Sư học viện, đồng thời chiến thắng, đã truyền khắp cả Ngoại viện. Trong lúc nhất thời danh tiếng vô lượng. Hơn nữa hắn lúc trước đã từng cùng đội của mình chiến thắng đại biểu đội năm hai. Tân sinh ban khóa này, được ca tụng là khóa tân sinh mạnh nhất trong vòng trăm năm qua của Sử Lai Khắc học viện.



Tan học, trở lại ký túc xá, Đường Vũ Lân cùng các bạn mình đàm đạo. Cùng lúc đó Nguyên Ân Dạ Huy và Nhạc Chính Vũ cũng lại đây.



"Kỳ nghỉ sắp đến, cả nhà có tính toán gì không? Ở lại học viện, hay là về nhà?" Đường Vũ Lân hỏi. Vấn đề duy nhất hiện tại hắn phải đối mặt, kỳ thực chính là sau khi học viện nghỉ giữa kỳ, căng tin cũng nghỉ, vấn đề ăn cơm này có hơi phiền toái.



Cổ Nguyệt nói: "Ta sẽ về nhà trước một chuyến, sau đó về Truyền Linh Tháp tu luyện một quãng thời gian. Kỳ nghỉ tổng cộng cũng chỉ có 1 tháng mà thôi…"



Tạ Giải nói: "Ta phải về nhà, bất quá ta vẫn sẽ nỗ lực tu luyện."