Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chương 482 : Nguyên Ân nổi giận
Ngày đăng: 14:46 30/04/20
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Thời điểm hắn đến, vừa vặn nhìn thấy Nguyên Ân Dạ Huy đang vươn vai ưỡn ngực, những đường cong đầy mê người của nàng được toàn diện phô bày trước mặt hắn. Tuy rằng chỉ nhìn thấy trong nháy mắt, nhưng chính trong nháy mắt đó, hắn chỉ cảm thấy một dòng máu nóng tràn lên não, hắn còn chưa kịp lui lại, mũi chẳng hiểu vì sao bỗng có một giọt máu tươi nhỏ xuống một cái “tách”.
Lúc này mới dẫn tới loạt công kích như cuồng phong vũ bão của Nguyên Ân Dạ Huy.
Tạ Giải âm thầm kêu khổ trong lòng, tính khí của Nguyên Ân Dạ Huy hắn hiểu rõ vô cùng. Thật vất vả quan hệ giữa hai người mới hòa hoãn lại được hơn đôi chút, ngờ đâu lại sinh chuyện như vậy.
Đại tỷ à, oan uổng quá đi mà!
Nguyên Ân Dạ Huy ngờ đâu lại đi rửa ráy trong sân, đâu phải là hắn cố ý nhìn? Nàng làm sao lại không tắm trong phòng của mình cơ chứ?! Thật là oan uổng quá!
Nhưng mà Nguyên Ân Dạ Huy chịu ngừng lại giảng đạo lý với hắn sao? Đáp án đương nhiên là: Không!!
Pháo Không Khí kia không chút lưu tình nổ tung trên không trung, sóng năng lượng mãnh liệt không ngừng bạo tạc. Tạ Giải đem tuyệt học Đường Môn Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ triển khai đến cực hạn, lúc này mới có thể miễn cưỡng sống sót qua kẽ hở của loạt Pháo Không Khí khủng bố nọ.
Một học kỳ vừa qua, hắn vẫn luôn phi thường nỗ lực, hiện tại Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ cũng coi như là tạm ổn chút chút. Toàn lực né tránh, Nguyên Ân Dạ Huy trong khoảng thời gian ngắn cũng không có biện pháp nào bắt được hắn.
"Ngươi dừng lại cho ta!" Nguyên Ân Dạ Huy gào thét đầy phẫn nộ.
"Ta không dừng! Ta không muốn chết!" Tạ Giải vừa kêu thảm, vừa càng chạy nhanh hơn.
Kỳ thực, hắn hiện tại có thể lao ra khỏi ký túc xá công đọc sinh. Thế nhưng, coi như là trong kỳ nghỉ, học viện cũng nhất định sẽ có các lão sư. Một khi bị phát hiện bọn họ động thủ trong học viện, chẳng phải là lại bị xử phạt nữa hay sao? Hơn nữa, Nguyên Ân Dạ Huy bị một người con trai nhìn thấy đang tắm rửa, loại chuyện này truyền đi ra ngoài cũng quá mất mặt. Dù có không nghĩ cho mình, cũng phải suy nghĩ cho Nguyên Ân!
Hai đạo phân thân của Tạ Giải chỉ cảm thấy toàn thân căng cứng, phảng phất như rơi vào trong bùn lầy vậy. Để đối chọi lại năng lực ăn mòn của Hắc Ám, Quang Thuộc Tính của bản thân hắn vô thức được phóng thích, nhưng tốc độ cũng bị hạ xuống. Quỷ Ảnh Mê Tung chịu phải sự hạn chế cực lớn.
Sau đó hắn liền nhìn thấy, thân thể Nguyên Ân Dạ Huy một lần nữa bành trướng lớn lên, Thái Thản Cự Viên tái hiện. Ngay sau đó, một phân thân trong nháy mắt bị Thái Thản Cự Viên oanh kích hóa thành bọt nước.
Nguyên Ân Dạ Huy hiểu rất rõ kỹ năng phân thân này của Tạ Giải. Chỉ cần còn có phân thân, bản thể sẽ không thật sự bị trọng thương, cho nên nàng hạ thủ đối với phân thân đầu tiên này không hề lưu tình chút nào. Sau đó bỗng nhiên thu tay, trước khi Hắc Ám Thiên Mạc kết thúc, nàng đã lướt đến trước bản thể của Tạ Giải, nện thẳng một quyền về phía cậu ta.
Không hiểu tại sao, Tạ Giải đột nhiên cảm giác được, sức mạnh đòn đánh này của Nguyên Ân Dạ Huy tựa hồ như thu liễm lại rất nhiều, cũng không phải là Pháo Không Khí.
Nàng đang thủ hạ lưu tình sao?
Trốn đã trốn không được, Tạ Giải cũng không có ý định dùng hồn kỹ gắng gượng chống đỡ, chỉ đành nhắm mắt lại, hai tay bắt chéo trước ngực, khắp khuôn mặt là nụ cười khổ.
"Ầm!" Sóng khí lan tỏa ra, Tạ Giải ngã bật ngửa ra sau vài bước, nhưng hắn kinh ngạc vì không hề cảm nhận được chút thống khổ nào truyền đến.
Thời điểm hắn mở mắt ra, đã nhìn thấy một luồng hào quang vàng kim rực rỡ. Không biết từ lúc nào, trước mặt mình đã nhiều hơn một người. Nhìn từ phía sau, bờ vai, phía sau lưng và trên cánh tay phải của cậu ta đều bao trùm vảy màu vàng kim óng ả. Mỗi một mảnh vảy này đều nhô ra ngoài, cực kỳ sinh động.
Tấm lưng của cậu ta thật rộng lớn, vĩ đại, làm cho người ta có một cảm giác đầy kiên cố. Che ở phía trước nắm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy, chính là một bàn tay của chàng trai này.
"Lão Đại, cứu mạng!" Tạ Giải kêu thảm một tiếng.
Đường Vũ Lân có chút bất đắc dĩ nói: "Cái tên hư hỏng nhà ngươi, làm sao lại đi trêu chọc Nguyên Ân vậy?"
Còn không phải sao? Người ra tay ở thời khắc mấu chốt này, chặn lại được một quyền của Nguyên Ân Dạ Huy, chính là Đường Vũ Lân.