Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 530 : Sẽ không trùng hợp như vậy chứ?

Ngày đăng: 14:46 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn



---



"Hic..." Đường Vũ Lân thở dài một tiếng, kỳ thực, nếu như nói làm đệ tử của Mục Dã, hắn tuyệt đối sẽ đồng ý. Không nói những thứ khác, chỉ riêng tài nấu ăn của Mục Dã, đã đủ để chinh phục Đường Vũ Lân. Hắn hoàn toàn có thể khẳng định, nếu như có thể thường thường ăn được mỹ thực của vị đầu bếp đại thúc này, tốc độ tu luyện của mình có thể được tăng cường thêm nhiều.



Chỉ là, cũng không thể vì… ăn mà phản bội Đường Môn đi!



Nếu như Đường Môn cũng có được một vị đầu bếp như Dã thúc thì quá tốt rồi…



Nuốt nước bọt một cái, Đường Vũ Lân có chút bất đắc dĩ, rời khỏi tiểu thực đường.



Trường Cung Diễn và Lâm Dục Hàm đã không thấy đâu, chỉ có Chấn Hoa đang đợi cùng với Cổ Nguyệt.



"Sư bá." Đường Vũ Lân cung kính kêu lên.



Chấn Hoa khẽ mỉm cười, "Thế nào? Luận đàm với hắn sao rồi?"



Đường Vũ Lân có chút lúng túng trả lời: "Chuyện của Dã thúc con không thể đáp ứng, ông ấy đi rồi. Có khả năng là giận rồi."



Chấn Hoa cười ha ha, nói: "Không có chuyện gì, không có chuyện gì! Tính tình hắn là vậy đó, già đầu rồi mà cứ y như con nít. Ngươi không cần để ý đến hắn, khi nào gặp lại ta sẽ nói với hắn cho. Ngày hôm nay thực sự là phải cảm tạ hai người các ngươi! Đặc biệt là ân cứu mạng của Cổ Nguyệt."



Cổ Nguyệt liền vội vàng lắc đầu, "Không có gì, miện hạ. Ta lúc đó là làm theo bản năng."



Chấn Hoa mỉm cười nói: "Nếu như không phải là ngươi theo bản năng cứu viện, ta e rằng không chết cũng sẽ bị trọng thương. Một chiêu kiếm kia đến thực sự là đột nhiên, bất quá, tốc độ phản ứng của ngươi cũng thực sự là rất nhanh."




"Không quen biết? U Quỷ từ lần trước sau khi đi Hồn Đạo Hỏa Xa liền mất tích. Mà ngươi lại là người may mắn còn sống sót lần kia." Tà Hồn Sư lạnh lùng nói.



Đường Vũ Lân bỗng nhiên tỉnh ngộ, "Ngươi nói đến chính là cái tên am hiểu luyện hồn kia sao? Ta không biết hắn đi nơi nào! Ngươi cho rằng, loại tu vi này của ta có thể giết hắn sao?"



Tà Hồn Sư ngẩn người! Đúng vậy, tiểu tử này bất quá chỉ có hồn lực tam hoàn, U Quỷ lại là lục hoàn Hồn Đế. Tà Hồn Sư so với Hồn Sư bình thường quỷ dị kỳ bí, vì lẽ đó khi đụng phải Hồn Sư phổ thông, dưới tình huống cùng cấp bậc, thường sẽ có ưu thế hơn.



Đường Vũ Lân vươn mình ngồi dậy, hắn phát hiện, trên người mình cũng không có cấm chế gì cả. Đây không phải là đối phương khách khí, mà là vì tu vi song phương cách biệt quá xa. Nhân gia người ta cho rằng không cần thiết phải hạn chế hai người mình.



Hắn trước tiên bò đến bên cạnh Cổ Nguyệt, sờ sờ Cổ Nguyệt, khí tức vẫn tính là ổn định, chỉ là vẫn còn đang hôn mê.



Làm đến nơi đến chốn, tâm tư cũng theo đó mà lay động. Gã Tà Hồn Sư này không trước tiên giết bọn họ, mang ý nghĩa bọn họ còn có giá trị lợi dụng. Vậy thì còn có cơ hội!



"Tiền bối, ngài bắt hai đứa bé như chúng ta để làm cái gì?" Đường Vũ Lân mặt đầy tò mò hỏi, ánh mắt của hắn trong suốt, vô cùng dễ lừa người khác.



"Đứa bé? Đường Vũ Lân, lớp trưởng lớp năm nhất của Ngoại viện Sử Lai Khắc học viện, đệ tử của học trò Xích Long Đấu La Trọc Thế. Đã từng dẫn dắt đồng đội chiến thắng lớp năm hai. Ở bên trong cuộc thi cuối kỳ, lại còn chiến thắng Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư Học Viện. Ta nói có đúng không?" Âm thanh lạnh lẽo bình tĩnh nói ra.



Đường Vũ Lân thầm giật mình trong lòng, không nghĩ tới đối phương lại điều tra hắn rõ ràng như thế, "Tiền bối, ngài một đời miện hạ, điều tra tiểu nhân vật này như ta để làm cái gì?"



"Hiện tại tiểu nhân vật, không có nghĩa là tương lai cũng là tiểu nhân vật. Sử Lai Khắc không phải am hiểu nhất là bồi dưỡng nhân tài sao? Đem những nhân tài như các ngươi bóp chết từ trong trứng nước, Sử Lai Khắc làm gì còn có tương lai?" Tà Hồn Sư thản nhiên nói.



Đường Vũ Lân cười khổ nói: "Ngài đây xem như là đang lấy lớn hiếp nhỏ đi!"



"Đưa số điện thoại của Chấn Hoa đây!" Tà Hồn Sư căn bản là không thèm đáp lại lời của hắn.