Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chương 563 : Tiệc rượu bắt đầu
Ngày đăng: 14:47 30/04/20
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --
Một thân trang phục này của hắn, lại thêm tướng mạo anh tuấn, quả nhiên là hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người. Bất quá cũng chỉ là chú ý một thoáng mà thôi. Dù sao, ngày hôm nay số người mặc trang phục đẹp đến dự dạ tiệc cũng không phải là số ít. Tuy rằng Nhạc Chính Vũ ăn mặc không tệ, nhưng dù sao cũng chỉ có 16 tuổi, cũng thiếu đi phần nào khí chất thành thục của một người trưởng thành.
"Nhạc Chính Vũ, ngươi đứng lại đó cho ta! Ngươi nói lại cho rõ ràng ta xem!" Tạ Giải theo sát Nhạc Chính Vũ đi vào. Giọng hắn có chút lớn, gây nên sự chú ý tính ra còn nhiều hơn một chút so với Nhạc Chính Vũ.
Nhạc Chính Vũ quay người lại, cười híp mắt nhìn về phía hắn, "Cục cưng, chàng muốn ta nói cái gì cơ?"
Tạ Giải vốn đang ngập tràn lửa giận, nhưng cũng bị cái từ “cục cưng” này của Nhạc Chính Vũ làm cho toàn thân sởn hết cả da gà, cứ như là bị giội cho một chậu nước lạnh, trong nháy mắt hỏa khí toàn thân đều bị dập tắt.
"Ta không quen biết ngươi!" Tạ Giải lập tức xoay mặt, cầm lấy một ly thức uống, chuyển hướng sang một bên.
Nguyên Ân Dạ Huy và Hứa Tiểu Ngôn trước sau lần lượt vào cửa. Tạ Giải vừa nhìn thấy Nguyên Ân, lập tức như thể nhìn thấy cọng cỏ cứu mạng, bước nhanh tới trước mặt nàng, "Nguyên Ân, Nhạc Chính Vũ đùa giỡn ta. Nàng nói hắn có còn là con người hay không?"
Nguyên Ân Dạ Huy thản nhiên nói: "Chuyện của hai người các ngươi đừng hỏi ta. Không có quan hệ gì với ta!"
Hứa Tiểu Ngôn "hi hi" nở nụ cười, thấp giọng nói: "Cùng nhau... cùng nhau!"
Da mặt Tạ Giải xưa nay đều không hề mỏng hơn so với Nhạc Chính Vũ chút nào, nghe vậy nhất thời hướng về Nguyên Ân Dạ Huy ngại ngùng nói: "Nàng xem, Tiểu Ngôn đều nói để hai chúng ta ở cùng nhau."
"Cút!" Nguyên Ân Dạ Huy lườm hắn một cái, tự mình đi vào bên trong.
Tạ Giải hướng về Nhạc Chính Vũ đưa ngón giữa lên. Nhạc Chính Vũ không chịu yếu thế chút nào, hướng về hắn nở nụ cười quyến rũ, Tạ Giải lập tức co vòi, vội vàng chạy đuổi theo Nguyên Ân Dạ Huy.
Lúc này Nhạc Chính Vũ mới đi tới trước mặt Hứa Tiểu Ngôn, "Tiểu thư xinh đẹp, đêm nay nàng nguyện ý làm bạn nhảy của ta sao?"
Vũ Trường Không đứng ở trong góc phòng khách, cầm một ly nước đá chậm rãi uống. Nếu như không phải là Thái lão yêu cầu, hắn thậm chí còn không muốn tới tham gia loại tiệc rượu này. Hắn vốn không thích những nơi đông người.
Hắn ăn mặc không có gì khác với bình thường. Một thân bạch y, áo sơ mi trắng, quần trắng, nhìn qua cực kỳ phổ thông. Nhưng mà, mặc ở trên người hắn, lại nổi bật hơn người như vậy, khác với tất cả mọi người.
Dù cho hắn chỉ đứng ở trong góc, nhưng chỉ trong chốc lát, cũng đã bị các nữ sĩ có tướng mạo được coi như là không tầm thường tiếp cận tận 7 lần.
Vũ Trường Không đều rất lễ độ, nhưng khuôn mặt vẫn luôn lạnh lùng hướng về phía đối phương lắc đầu. Hắn đứng ở nơi đó, phảng phất toàn thân tự tỏa ra khí chất lạnh lẽo âm trầm.
Nhưng các nữ sĩ bị hắn từ chối vẫn như trước không muốn rời xa, đều ở gần đó liếc trộm hắn, thỉnh thoảng trong mắt lộ rõ vẻ... mê trai. Từ ngoại hình mà xem, vóc người hắn cao ráo, tướng mạo anh tuấn, mái tóc dài, toàn thân toả ra khí chất lành lạnh. Vũ Trường Không quả thực không thể chê vào đâu được, tuyệt đối là hình tượng bạch mã hoàng tử trong lòng các thiếu nữ.
Ánh mắt Vũ Trường Không trong buổi tiệc chỉ tập trung trên người của các đệ tử của mình, hắn nhìn thấy Tạ Giải, nhìn thấy Nguyên Ân Dạ Huy, nhìn thấy Hứa Tiểu Ngôn và Nhạc Chính Vũ. Sau đó, hắn lại nhìn thấy Diệp Tinh Lan và Từ Lạp Trí trên người mặc đồng phục học sinh đi vào.
Tuy rằng bên phía Ban Tổ chức yêu cầu mặc trang phục dạ hội, nhưng cũng không phải là quy định cứng nhắc, Diệp Tinh Lan và Từ Lạp Trí cũng không hề bị ngăn cản ở bên ngoài, vẫn được cho phép đi vào. Hai người trực tiếp tìm một góc, nói chuẩn xác, là tìm chỗ có đồ ăn. Từ Lạp Trí nắm lấy một ít đồ ăn đưa cho Diệp Tinh Lan, Diệp Tinh Lan lắc đầu, hắn liền trực tiếp ném vào trong miệng của chính mình. Diệp Tinh Lan nhận, mặt hắn liền nở rộ một nụ cười chất phác.
Nhưng mà, Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt đâu? Thời gian đã đến. Bọn họ làm sao còn chưa tới?
Hai mắt Vũ Trường Không híp lại, suy tư.
Trong mắt các vị cô nương đang chăm chú...ngắm trai, hoàng tử băng lãnh đột nhiên có thêm một chút u buồn, nhất thời làm ánh mắt của các nàng càng thêm si mê.
"Hoan nghênh mọi người đã tới dự buổi dạ tiệc hôm nay. Chào mọi người, ta là Ngoại vụ đại thần tới từ Tinh La đế quốc của Tinh La Đại Lục, Tư Mã Lam Tiêu. Thật hân hạnh được gặp mặt nhiều vị hảo bằng hữu các ngành các nghề của Đấu La Đại Lục như vậy. Đêm nay, chúng ta không say không về! Ngày hôm nay, chúng ta sẽ tiến hành một ít trò chơi nhỏ. Chúng ta sẽ chọn ra vị nam sĩ và nữ sĩ có trang phục đẹp nhất đêm nay, và cả nam sĩ anh tuấn nhất, nữ sĩ xinh đẹp nhất, và cặp đôi có kỹ thuật nhảy tuyệt vời nhất. Bọn họ đều sẽ nhận được phần thưởng đến từ Tinh La đế quốc chúng ta."
Tư Mã Lam Tiêu là một người trung niên có thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, tóc vàng, tiếng nói của hắn rất có sức hút, tạo nên một sự lôi cuốn vô hình. Chỉ nói vài câu thôi, mà khiến cho bầu không khí của toàn trường sôi động hẳn lên.
Các loại thức ăn nước uống liên tiếp được nối đuôi nhau đưa vào trong hội trường. Rất nhanh, bầu không khí của buổi dạ tiệc liền trở nên náo nhiệt hơn.