Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 104 : Cự Ly Gần, Súng Cũng Vô Ích!

Ngày đăng: 19:27 20/04/20


"Thế nào, anh bạn trẻ?" Thấy Vương Siêu ngồi yên không đáp, Trần Lập Ba cũng không thúc giục, bộ dạng hết sức tự đắc như hắn đã là đồ chơi trong tay mình.



"Tư liệu về anh, ta có đủ. Tại tỉnh S Đại lục anh có một công ty mạng rất phát đạt, cách đây không lâu từng đấu võ với Đại quyền sư nổi tiếng Quảng Đông là Trương Uy, thắng cược tập đoàn Ức Khoa 100 triệu. Chính lần đấu võ ấy anh đã quen huynh muội Ngãi Dương, ta nói không sai chứ?"



Vương Siêu lúc đó mới điềm đạm lắc đầu: "Không sai! Có điều xem ra tôi mang hảo tâm đi tương trợ bạn bè nhưng lại bị ông hiểu lầm, cho rằng tôi đến có mục đích nào đó, thật quá hoang đường! Nếu ông nghi ngờ thì tôi có thể đi ngay lập tức, cảm giác lòng tốt bị hiểu thành mưu đồ, không phải ai cũng chịu được đâu!"



"Ha hà... Tầm phào!" Trần Lập Ba bật mấy tiếng cười nhạt, ngón tay không ngừng gõ gõ trên mặt bàn: "Anh bạn trẻ, anh quá xem thường lão già này rồi! Những gì ta nói chỉ là mấy chuyện bên ngoài... Ngay trong đêm kết oán với Từ Chấn trong Quảng Đông Tam Hổ, anh đã gọi lính đánh thuê diệt cả một xưởng sửa xe ở ngoại ô của Tập đoàn Đại Hưng, cái này không sai chứ?"



Trần Lập Ba tiếp tục thao thao, như thể một cảnh sát đã điều tra xong đang kết tội phạm nhân: "Năm nay anh mới hơn hai mươi một chút phải không? Hôm qua ta cũng đã điều tra, anh không phải con cái dòng dõi thế gia gì, trước năm mười tám vẫn không xu dính túi. Thế mà vẻn vẹn hai năm đã thành đại phú hào trăm triệu, khuất tất trong đó chỉ e không hề đơn giản...!"



"Mấy ngày trước Ngãi Dương bị một cao thủ EU đánh trọng thương, còn ta hôm qua đã nói chuyện với Ngô Dĩnh Đạt, Thiếu gia Tập đoàn Ức Khoa. Hắn cho ta biết anh rất có khả năng là gián điệp của EU, thế nào? Các người nhằm vào Trần gia đúng là hết lần này đến lần khác, đáng tiếc Trần Lập Ba ta còn chưa chết, gia nghiệp của họ Trần này, đừng hòng người ngoài can dự vào!"



Nghe những lời của Trần Lập Ba, Vương Siêu ngoài mặt tuy không mảy may biểu hiện song trong lòng mỗi lúc một mơ hồ.



"Cái gì mà EU với EC?" Từ ngày theo Tử Hồng, Miêu Chính gia nhập Tổ chức, tuyên thệ vào Đảng, hai lần lập công lĩnh thưởng, trở thành cán bộ Nhà nước đeo quân hàm thiếu tá, hắn không hề có chút dính dáng đến mấy nước tư bản phương Tây.



"Ngô Dĩnh Đạt điều tra thế nào mà ra vậy? Chẳng phải là vu khống trắng trợn sao?" Vương Siêu đúng là không hiểu nổi. Có điều mấy lời của Trần Lập Ba rất có lớp lang, hắn cũng không biết phản bác thế nào cho phải.



Nghĩ đi nghĩ lại, Vương Siêu thấy tốt nhất không nên phí lời với lão già đa nghi này, dứt khoát vào thẳng đề tài: "Những lời ông nói, tôi không hiểu. Có điều ông bày trận thế này, rốt cuộc là muốn gì?"



"Cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ là để anh tự chui đầu vào rọ thôi!" Sắc mặt Trần Lập Ba trầm xuống: "Người không phạm ta, ta không phạm người. Ta biết gần đây tình hình Đông Nam Á căng thẳng, mấy thế lực châu Âu muốn nhúng tay vào, nhưng Trần thị là tâm huyết một đời Trần Lập Ba này, cả khi ta chết ta cũng quyết không để rơi vào tay kẻ khác họ!"



"Anh bạn trẻ, thẳng thắn đi, sau lưng anh rốt cuộc là có âm mưu gì đối phó với Trần thị? Nếu anh không nói, cũng đừng trách lão này không khách sáo! Mãnh long đất lạ chưa chắc nuốt nổi tiểu xà đất quen, dù gì đây cũng là Singapore, ít nhất trên cái dải đất con con này, ta muốn giết ai cũng chỉ cần một câu nói... Dù anh có là cỡ bự của Mỹ, Âu hay Trung Quốc, cũng thế cả thôi!" Những ngón tay gõ trên mặt bàn chậm dần, rồi dừng hẳn lại.




Trần Lập Ba cười nhẹ: "Anh bạn trẻ, đừng có sốt ruột. Thực ra lần này Bân Bân gọi cậu đến đấu võ cũng không phải chuyện gì ghê gớm. Đấu võ chẳng qua chỉ là cách bất đắc dĩ để giải quyết mâu thuẫn, nghề vận tải viễn dương chúng ta, xung đột với Hoa Hưng Hội cũng không phải chuyện một hai ngày mới đây. Lúc trước vì tranh đoạt làm ăn, hai bên từng đánh nhau trên biển không biết bao nhiêu lần, cuối cùng khi cả hai đều không thể chịu nổi nữa lại không muốn thoả hiệp, mới sinh ra trò đấu võ đại diện. Kỳ thực lần này họ khiêu chiến, ta hoàn toàn có thể không cần tiếp nhận, thuê người đánh một trận trên biển coi như xong... Anh bạn trẻ, hẳn cậu đã hiểu ý những lời vừa rồi của ta?"



Vương Siêu gõ gõ mấy ngón tay: "Võ công giờ đã lạc hậu rồi, đây là sự thực bất kỳ ai cũng không thể phủ nhận, điều này tôi cũng hiểu. Làm ăn tất nhiên vẫn phải dựa vào thực lực tổng hợp, không phải cứ nói đánh là đánh được."



"Quả nhiên là tuổi trẻ đã thông hiểu sự đời!" Trần Lập Ba gật gù, lại uống một ngụm nước: "Người ngay không nói lời ám muội, ta sẽ ra một điều kiện, cậu có dám nhận lời không?"



"Điều kiện gì?" Vương Siêu hỏi.



"Ta biết cậu có chỗ dựa vững chắc Châu Âu, nhưng làm nô bộc cho người khác chẳng bao giờ thoải mái bằng tự mình làm chủ. Chỉ cần cậu từ bỏ Tổ chức sau lưng về với ta, ta sẽ cho cậu ba mươi phần trăm cổ phần Trần thị, để cậu và Ngãi Dương cùng đứng ra làm chủ. Thế nào?" Sắc mặt Trần Lập Ba hết sức nghiêm túc.



"Không phải ông đang nói đùa đấy chứ?"



Đối với con cáo già Trần Lập Ba, bất cứ lời nào thốt ra từ miệng lão, Vương Siêu cũng không thể tin được.



"Cậu trông ta có vẻ đang đùa sao?" Trần Lập Ba càng nghiêm trang: "Ta đã già rồi, tình thế hiện giờ lại bức bách, không thể không đánh cược một ván. Sau khi ta cho cậu cổ phần cậu cũng phải nhận với ta một việc, đó là không được để Ngãi Dương bức hại những tử đệ khác của Trần gia. Chuyện này chỉ cần một năm là ta sẽ giải quyết ổn thoả, tuy vậy cậu cũng phải trở thành người của Trần gia chúng ta."



"Ông nói vậy có ý gì?"



"Ta thấy Bân Bân rất... có thiện cảm với cậu, ta tin cậu cũng sẽ không từ chối nó. Hai người kết hôn, một hai năm sinh con đẻ cái, tự nhiên cậu sẽ là người của Trần gia, ta cũng yên tâm mọi mặt. Thế nào? Cậu và Ngãi Dương hợp tác, tương lai Trần thị ta không có gì lo lắng. Thân già này còn gắng gượng sống hai ba năm nữa, chỉ cần cậu sinh con với Bân Bân là ta có thể thanh thản ra đi..."



"Sao hả, điều kiện của ta đâu có tệ, tặng tiền lại tặng cả người? Chỉ cần một hai năm, tập đoàn Trần thị ít nhất sẽ là của cậu một nửa. Nói thật, thế lực Châu Âu đằng sau cậu ta không còn tinh lực ứng phó nổi. Cậu quen biết họ, có thể làm tốt hơn ta... Anh bạn trẻ, vẫn câu nói đó, làm nô bộc cho người chi bằng tự mình làm chủ chính mình...?"