Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 108 : Gió Nổi Mây Giăng (thượng)
Ngày đăng: 19:27 20/04/20
Trong vườn lá rụng xào xạc, gió nổi ào ào, từng đợt không khí quay cuồng tạo nên những thanh âm vù vù không ngớt. Trên trời, vầng dương đỏ rực vẫn đang chiếu gay gắt, bên trong khu vườn gió lại ầm ầm nổi như mưa bão đang trút xuống.
Trần Ngãi Dương ngồi trên chiếc ghế bành cổ trước cửa, theo dõi Vương Siêu đánh quyền. Cùng khi ấy, Chu Giai cũng ngồi trong nhà, dựa lưng vào cửa sổ, tay chống cằm, trong mắt toàn là những hình ảnh Vương Siêu lúc cao lúc thấp, không ngừng đạp bước tiến về trước.
Luyện tập cùng Vương Siêu là cao thủ Vĩnh Xuân Hồng Quyền Lâm Lập Cường, cánh tay phải đắc lực của Trần Ngãi Dương. Lâm Lập Cường cũng là người thân chinh bách chiến, có tiếng tăm trong võ đạo. Tuy không thể sánh bằng những Quảng Đông Tam Hổ, Đài Loan Tam Liên Lưu Gia Tuấn hay Mã Hồng Tuấn của Dục Hưng Hồng Kông, song võ công cũng không thua kém quá xa những người này. Bản thân gã cũng đã luyện thành ám kình, còn thốn kình trong Vĩnh Xuân Quyền thì chẳng kém gì Trương Uy.
Năm xưa, em trai gã Lâm Lập Quân chính là cao thủ tuyệt đỉnh về minh kình, chỉ thiếu một bước nữa là thấu triệt ám kình, bước vào cảnh giới Đại sư. Lúc đó ngay cả Vương Siêu cũng không phải đối thủ, chỉ tiếc là đã bị Chu Giai dùng súng ngắn bắn chết.
Chuyện này chỉ có Chu Giai và Vương Siêu chứng kiến, đây là một bí mật nhỏ không ai hay biết, thậm chí cả người tổ chức tinh lực lần đó là Tào Nghị cũng phải sau khi xong chuyện mới đến nơi.
Thực ra đó chỉ là một nhầm lẫn tai hại, hiện giờ dù Chu Giai có đứng trước mặt Lâm Lập Cường, gã cũng không thể biết em trai của mình bỏ mạng trong tay cô gái chân yếu tay mềm này, còn Chu Giai cũng không ngờ vị cao thủ này lại chính là anh trai của người đầu tiên chết dưới súng của cô. Đúng là tạo hóa trêu ngươi!
Rầm! Một đòn mã hình pháo của Vương Siêu liên tiếp đánh ra, khiến Lâm Lập Cường liên tục phải lùi sau, không dám liều lĩnh đối mặt.
Hồng Quyền Kiều thủ của Lâm Lập Cường đã luyện đến độ cương cân thiết cốt, song đối mặt với gân cốt lôi âm của Vương Siêu cũng không thể chống đỡ. Thực ra Vương Siêu cũng mới chỉ là thử thăm dò, không sử dụng toàn bộ lực đạo.
Ra gần đến rìa, Lâm Lập Cường bất ngờ tung chiêu "Thoát Bào Nhượng Vị", toàn thân lộn một vòng toan thoát khỏi phạm vi quyền phong của đối phương. Nào ngờ đó chính là trúng ý của Vương Siêu!
Tức thì hắn giang hai tay, bất thình lình đổ người gác lên cánh tay Lâm Lập Cường, bàn tay vừa vuốt vừa ấn tựa hồ con diều hâu vút lên. Cùng lúc đó, hai chân Vương Siêu tung cước, đằng không tạo thành một đường thẳng chẳng khác nào cây liêm đao chọc thẳng vào đan điền, tiếp đến là lồng ngực rồi yết hầu đối phương.
"Buổi tiệc này là do thúc công chủ trì, rất nhiều nhân vật cấp cao đã hứa tham dự. Thực ra chúng tôi không phải nhằm vào chuyện với Hoa Hưng Hội, nói thực, vận chuyển viễn dương chỉ là một chi nhánh của Trần thị, mỗi năm cao nhất chỉ đem lại chừng bốn năm trăm triệu doanh thu. Sự việc với Hoa Hưng Hội, trong con mắt Lão gia chỉ là chuyện nhỏ." Trần Ngãi Dương giải thích.
Đúng lúc ấy, Vương Siêu nhìn thấy Trần Bân trong bộ váy trễ ngực màu lam sáng, đang cười nói với mấy nam thanh nữ tú phía xa.
Trần Bân tối nay toàn thân lấp lánh một màu xanh, làn da trắng nõn để lộ khe ngực sâu đến rợn người. Cùng với khuôn mặt thanh nhã cao quý, cách ăn mặc gợi cảm của cô càng tôn thêm khí chất hơn người, thu hút vô số ánh mắt tò mò. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Nhìn thấy Trần Ngãi Dương và Vương Siêu, Trần Bân nói với mấy người kia vài câu rồi vội vã đi tới.
"Thúc công đâu?" Trần Ngãi Dương khẽ hỏi.
"Trong phòng VIP tầng trên, đang nói chuyện với ngài Lý Hiển Dương!"
"Người của Lý gia đã đến rồi à? Thế Hoa Hưng Hội đến chưa?" Trần Ngãi Dương hơi nhíu mày.
"Vẫn chưa!" Trần Bân lắc đầu.
Đúng lúc ấy, từ cửa đại sảnh một tốp người bước vào. Vương Siêu vừa liếc mắt liền nhận ra... Không ngờ đi đầu lại là Triệu Quân của Tập đoàn Ức Khoa, đối thủ không đội trời chung của hắn.