Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 111 : Thiên Nhân Hợp Nhất
Ngày đăng: 19:27 20/04/20
"Bụp!"
Liễu Sinh Thủy Minh bị chưởng pháp nhanh như chớp xẹt của Trình Sơn Minh hất tung, cơ thể đập vào bờ tường trong đại sảnh, mềm nhũn tuột xuống, trông chẳng khác gì bức tranh đang dán trên tường bị bong ra rơi xuống đất.
Liễu Sinh Thủy Minh lăn trên đất, khó nhọc vùng vẫy mấy cái, ánh mắt chằm chằm nhìn Trình Sơn Minh, lộ rõ thần sắc không dám tin vào mắt mình. Rõ ràng lão không tin chỉ trong nháy mắt đã bị đối phương giải quyết nhanh gọn.
"Liễu Sinh huynh, Liễu Sinh huynh." Từ Chấn ở bên cạnh cũng không giấu nổi kinh hãi, vội vã chạy lại đỡ Liễu Sinh Thủy Minh dậy.
Một chưởng vừa rồi của Trình Sơn Minh hiển nhiên cũng đã nương tay, Liễu Sinh Thủy Minh chỉ là hai tay gãy xương, xương ngực bị rạn mấy chỗ, không hề bị thương đến nội tạng, vì thế hãy còn giữ được tính mạng. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
Chỉ có điều với tuổi tác của Liễu Sinh Thủy minh, dẫu trước đây luyện võ nên tố chất cơ thể tốt, song dù sao cũng là người đã có tuổi, một khi gãy xương, đợi bình phục rồi cũng khó lòng hồi phục lại được như trước. Có thể nói một chiêu tấn công này của Trình Sơn Minh đã chặt đứt con đường phát triển trên võ đạo của lão ta.
"Ngươi……ngươi……." Liễu Sinh Thủy Minh mặt méo xệch, đau đến mức ngũ quan đều biến dạng, một câu nói hoàn chỉnh cũng không thể thốt ra nổi.
"Sao? Còn muốn nữa hả?" Trình Sơn Minh khoanh tay trước ngực, bộ râu phất phơ như thiên thần, dũng mãnh hét lên một tiếng.
Từ Chấn đã nhận thấy võ công cao cường của Trình Sơn Minh, không dám bước lên tranh chấp, huống hồ Liễu Sinh Thủy Minh tuy mang danh bằng hữu nhưng đa phần vẫn chỉ là lợi dụng lẫn nhau.
"Võ công của tay Bát Quái Trình Phái này đúng là cao cường, khắc địch nhẹ như trở bàn tay, thông thần nhập hóa. Trận tiếp theo hẳn sẽ rất hấp dẫn, Liễu Sinh bị thương cho người đưa đi cấp cứu là xong. Trận đấu này ta không xem không được, việc gì mà phải ra mặt vì ông ta?" Nháy mắt suy nghĩ Từ Chấn thay đổi hẳn, lập tức định rõ chủ ý.
Y lệnh thuộc hạ đỡ Liễu Sinh Thủy Minh ra ngoài, bản thân lui xuống không nói một lời, tìm ghế ngồi quan sát diễn biến sự việc.
Võ công Vương Siêu cao cường, chuyện đó Từ Chấn biết rõ. Từ sau khi hắn chiến thắng Trương Uy, Từ Chấn đã suy đi nghĩ lại trận đấu giữa hai người, cuối cùng rút ra kết luận... Nếu như mình đối đầu thì đúng là khó thể phân rõ thắng bại, như thế sẽ rất nguy hiểm.
Thân hình khẽ động, song chưởng cùng xuất, bất ngờ chặt ngang, dùng tiết pháp chém về phía cổ tay Vương Siêu.
Bụp!
Song chưởng của Trình Sơn Minh và quyền kình của Vương Siêu trực diện đối nhau, tiếng va chạm như pháo nổ, không khí chao đảo, ai nấy trong đại sảnh đều cảm nhận gió lạnh vù vù táp vào mặt.
Hai tay Trình Sơn Minh vừa chạm đã vung ra, như thể bị Mã Hình Pháo thiên nhân hợp nhất của Vương Siêu nổ văng ra vậy.
Nhưng, hai tay tuy bị tách song toàn thân y vẫn không hề dừng lại hoặc lùi sau, mà là một cú vặn lưng, nghiêng người, thúc vai, bả vai lúc này giống như một họng súng, nhằm thẳng giữa người Vương Siêu chọc tới. Vị trí mà đầu bả vai nhắm tới là xương quai xanh của hắn.
Cùng lúc đó, hai tay bật văng ra của Trình Sơn Minh nhanh như chớp từ dưới sườn luồn lên, linh hoạt đến mức không tưởng chẳng khác hai sợi roi bằng thép. Song chưởng chặt ngang, trong nhu có cương, mềm mại cuốn diết, cơ thể chẳng khác gì trường thương, hung mãnh tiến lên, sấn vào trung tâm, cùng Vương Siêu đối đầu trực diện, không mảy may tỏ ra thua kém.
Chưởng như roi dao, thân như trường thương, hễ động là nổi phong lôi, có thể thấy trong Bát quái chưởng của Trình Sơn Minh đã dung hòa quyền ý của Bát Cực Hình Ý, có thể tấn công đến bất cứ chỗ nào.
Vương Siêu bất ngờ bùng phát ra một quyền đã tập trung toàn bộ tinh khí thần, hơn nữa còn khéo léo kết hợp với không khí trong đại sảnh, đánh ra một quyền thiên nhân hợp nhất, tạo cho Trình Sơn Minh một áp lực như kiểu ai ai cũng là địch, thành công gây sốc cho tinh thần đối phương khiến y phải nảy sinh thoái ý. Có thể nói đây là thoi quyền đắc ý nhất, uy lực lớn nhất kể từ khi Vương Siêu học võ đến nay.
Trong khoảnh khắc đánh ra chiêu này, trong lòng hắn dấy lên một luồng hào khí thiên hạ vô địch, khí thế toàn thân hừng hực, trào dâng vô hạn. Chỉ cần Trình Sơn Minh lùi lại, liền sau đó sẽ là liên tiếp những đòn tấn công không ngừng nghỉ. Dù có võ công cao cường đến mấy cũng sẽ bị dồn cho không kịp trở tay, cuối cùng ắt khó tránh khỏi thất bại.
Nhưng Trình Sơn Minh quả không hổ là cao thủ tuyệt đỉnh, thoái ý vừa xuất hiện đã tức khắc bị dập tắt, tiếp sau đó bằng công lực thâm hậu thi triển vô số những biến hóa, hòng đoạt lại thế thượng phong.
Bụp! Vương Siêu sau khi đánh bật hai tay Trình Sơn Minh, song quyền bất ngờ kẹp lại, khom người, cùi trỏ tay trái nhô lên nghênh đón bả vai đối thủ đang húc đến, trước khi chạm vào xương quai xanh.
Nắm đấm tay phải của hắn vẫn tung ra đòn Mã Hình Pháo Kình, một luồng lực với sức công phá khủng khiếp giáng về phía mặt họ Trình.