Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 136 : Phú Hào Bá Khí
Ngày đăng: 19:28 20/04/20
"Dây thần kinh của anh to ra lúc nào vậy, còn có tâm trạng đi dạo?" Lâm Nhã Nam đang ưu phiền, nghe Vương Siêu nói liền chớp mắt, sắc mặt tươi lên hẳn.
"Thực ra chuyện này xét về công là chuyện nhỏ, nhưng lại gây oán thù lớn với Thiếu Lâm Tự. Vĩnh Hạc Vĩnh Báo thì còn đỡ, dù sao cũng là trái pháp luật, một chết một bị thương cũng có thể cho qua. Vĩnh Tín là người hiểu lý lẽ, sẽ không gây nhiều phiền toái cho anh... Nhưng Đoàn Quốc Siêu lại là chuyện khác hẳn. Anh đánh chết hắn, nếu tôi là Phương trượng thì cũng không nhịn nổi, e là sau này anh sẽ liên tục bị tầm thù. Anh phải cẩn thận, nhất định không được để xảy ra điều gì...!"
Vương Siêu gẩy móng tay, sắc mặt điềm đạm không thay đổi: "Tôi cũng biết họa của mình không nhỏ. Thực ra cho dù không có Đoàn Quốc Siêu, tương lai tôi cũng sẽ xung đột với Thiếu Lâm. Có lẽ tôi cũng không đúng, nhưng qua ba năm mươi năm nữa, với hậu thuẫn của cấp trên Lao Sơn Quyền Quán sẽ phát triển lớn mạnh. Thiếu lâm đối diện với điều đó, cũng không thể không hiểu lý lẽ." Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
"Anh nói không sai, thực ra mục đích chủ yếu của họ là vậy. Thế lực Thiếu Lâm quá lớn, cách đây không lâu các bậc đứng đầu trong võ lâm và đại diện của họ đã đến Tung Sơn tập trung, chứng tỏ sắp triển khai đại võ đài. Còn nữa, lần này Thiếu Lâm tụ hội ở Hương Cảng, một số đại minh tinh cũng muốn đưa con mình đến thọ giáo..." (Tin tức cách đây không lâu, một là bậc thầy Hoát Lợi Phi Nhĩ Đức đến tham quan Thiếu Lâm, hai là Tạ Đình Phong và Trương Bá Chi muốn con mình sau này đến Thiếu Lâm luyện võ.)
Lâm Nhã Nam gật đầu tiếp lời: "Thế lực của Thiếu Lâm quá lớn, thậm chí có thể ảnh hưởng đến một số chuyện đại sự. Cho nên để tạo thế cân bằng, không thể không lập ra một môn phái đối ứng. Trong lịch sử thì có Võ Đang, nhưng Võ Đang dần dần lại trở thành truyền thừa bí mật. Tổ chức không hợp lý, lại có quá nhiều chi phái khác nhau, nội bộ mâu thuẫn căn bản không thể gánh vác nổi. Cho nên chỉ còn cách phát triển Lao Sơn..."
Những lời Lâm Nhã Nam, Vương Siêu hiểu rẩt rõ. Tình hình Võ Đang, khi qua lại với Trần Ngãi Dương hắn cũng nghe được khá nhiều. Võ Đang thực ra hoàn toàn không thống nhất như trong tiểu thuyết mà có rất nhiều tiểu môn phái cạnh tranh nhau, chẳng hạn pháp môn "Điêu Thiềm Kình" của Trần Ngãi Dương chính là một nhánh tên gọi Kim Thiềm Phái của Võ Đang. Ngoài ra còn có "Bôn Ngưu Kình" thuộc Thanh Hư Môn, rồi "Thuần Dương Kiếm", "Cửu Cung Chưởng", "Ngũ Lôi Chưởng", "Hồng Sa Thủ", "Võ Đang Thiết Bố Sản", "Ma Giáp Công", "Thiết Sa Chưởng", "Thiểm Điện Thủ"... toàn những công phu bí truyền ủú cả nội ngoại gia, có loại luyện nuốt khí vận động nội tạng, có loại luyện gân cốt phối hợp châm cứu, Trung dược luyện toàn thân… đủ các chi phái khác nhau.
Muốn đến Võ Đang học võ công mà chính điện đi tìm đạo sĩ, đến chín phần mười là sẽ không bao giờ toại nguyện. Bởi cao nhân chân chính của Võ Đang đều ẩn tàng bí mật, ví như đạo sĩ chủ trì chính điện nói không chừng là một sinh viên đã tốt nghiệp đại học, một thế đứng tấn cũng không biết. Trong khi ông chủ cửa tiệm thuốc lá dưới chân núi, viên cảnh sát giao thông quèn hay người giáo viên dạy thể dục trong trường… nói không chừng mới là những cao thủ Võ Đang thực sự.
Các chi phái nhỏ của núi Võ Đang, cá loại võ công của núi Võ Đang kế thừa đặc tính thần bí, phiêu dật, kín đáo, thâm tàng, thần long thấy đầu không thấy đuôi của Đạo gia. Ly tán như vật, thử hỏi sao có thể hỗ trợ nhau được? Căn bản chi nào cũng cho rằng mình là nhất, không ai chịu ai, cuối cùng như bó đũa bị ném mỗi cái một nơi, mất hết sức mạnh tổng thể ban đầu.
"Võ công Võ đang thực sự cũng có chỗ hay, thâm tàng không lộ ra cho người đời, tuy không xác lập thế lực lớn nhưng bấy nhiêu triều đại đều không gặp qua binh hỏa. Thiếu lâm thì khác hẳn, không biết đã bị thiêu trụi mấy lần rồi, đó cũng là chỗ khác nhau trong văn hóa của hai phái Phật, Lão!" Vương Siêu cảm thán.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện: "Võ công Thiếu Lâm thực ra đã thất truyền trong thời Cách mạng văn hóa, sau này mới được các cao thủ tục gia trong dân gian trùng hưng, truyền thừa trở lại. Danh tiếng Thiều Lâm thời mở cửa gần đây nổi lên phần nhiều do Vĩnh Tín, người này tuy không biết võ công, nửa đời mới xuất gia, nhưng thực sự là một nhân tài lớn. Phát triển kinh tế, thiết lập quan hệ, một tay làm mưa làm gió, đúng là một nhân vật lợi hại!"
"Thế mới nói, Quyền quán chúng ta hiện còn thiếu một thiên tài tổ chức kiểu Vĩnh Tín. Anh chỉ là nhân tài về võ thuật, kinh tế nói thẳng ra là không thông, tôi cũng còn lâu mới bằng Vĩnh Tín. Huống hồ tôi tham gia chỉ là tạm thời, sau này phải quay về quân đội..." Giọng của Lâm Nhã Nam nghe như có vài phần lưu luyến.
Có điều Vương Siêu nghe nhưng không ra, chỉ hơi nhíu mày: "Nhã Nam này, cô biết cấp trên còn kế hoạch đưa một vài cao thủ nào đó đến hợp tác với tôi không? Dù sao cũng không thể để tôi một mình đối phó Thiếu Lâm được!"
"Tiền nhiều như nước, võ công cao siêu, lại là người sát cánh trong công tác, nếu là bạn trai thì tốt biết mấy!" Lâm Nhã Nam rất nghiêm túc giỏi giang nhưng dù sao vẫn là một cô gái độc thân. Được mua sắm thoải mái, tâm tình cô ngày càng lâng lâng, rõ ràng đã hoa mắt lên rồi!
"Bổn cô nương bình thường ghét cay ghét đắng những kiểu bà lớn cô chiêu, đánh chết cũng không thèm quan tâm. Nhưng hôm nay thử một lần, hình như cũng không tồi... Thích gì thì mua nấy, muốn gì cầm nấy, trời cũng chỉ đến có vậy, thực là thích thú...!" Trong đầu Lâm Nhã Nam nghĩ lung tung. Cô đã nổ súng bắn bị thương Đổng Lăng, theo Điều luật quân đội chắc chắn sẽ gặp phiền toái lớn. Có điều hôm nay được mua sắm thoái mái, chỉ nửa buổi chiều là đã quên hết mọi thứ, thành ra ngầm thích thú cuộc sống xa hoa.
"Không được rồi, nếu cứ như vậy liệu có bị viên đạn bọc đường của chủ nghĩa tư bản bắn trúng không?" (hahahahaha) Đột nhiên cảm thấy đồng tình những nữ phú hộ hay con gái nhà giàu, Lâm Nhã Nam trong lòng thầm lo sợ.
Tất cả những mâu thuấn ấy Vương Siêu đều không biết, chỉ lẳng lặng để Lâm Nhã Nam khoác tay dẫn vào khu mỹ phẩm cao cấp. Vương Siêu không lạ gì mỹ phẩm, vì Trương Đồng người quen cũ của hắn đã từng là Giám đốc bán hàng tại năm tỉnh miền nam của thương hiệu nổi tiếng thế giới Chanel.
"Đây có đủ các nhãn hiệu danh tiếng. Cô chọn đi, càng đắt càng tốt. Tôi có tiền mà, chỉ chọn loại đắt thôi nhé!" Vương Siêu đùa. Chớp mắt khí chất bá hộ lại phất lên, ông chủ mỏ than Sơn Tây hiện ra ngang bằng lớp quý tộc có hàm dưỡng.
"Cảm giác lắm tiền này mình lần đầu mới thấy, so với khí thế võ công cũng có nhiều chỗ dụng lắm!" Vương Siêu quả thực rất thích thú, giống hệt một đứa trẻ.
....................
"Ở đâu ra cái giọng bá hộ như vậy? Thô tục quá!"
Thì ra trong khách sảnh không chỉ có riêng một mình họ, còn mấy cô gái xinh đẹp đang yên lặng chọn đồ. Đột nhiên tiếng của Vương Siêu vang đến bên tai, họ cùng nhíu mày tỏ vẻ khinh bỉ.
Một cô gái khí chất cao quý như thiếu phụ dòng dõi bỗng chăm chú nhìn sang, chợt thốt: "Vương Siêu?"
"Hả, ở đây cũng có người quen sao?" Vương Siêu nghe tiếng gọi nhìn qua, đoạn cũng sáng mắt lên: "Trương Đồng?"