Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 16 : Tại bảng giá trung báo cừu hòa lao tiễn (Thượng)
Ngày đăng: 19:27 20/04/20
Vương Siêu thất hồn lạc phách ở trong nước hồ lạnh lẽo, ngơ ngác ngồi trên thuyền, nhìn lên bầu trời đầy sao của màn đêm, xa xa ngọn Bạch hạc sơn liên miên, tựa như một con thú khổng lồ đang phủ phục, kéo dài đến tận thành phố. Trong lúc trang tối trang sáng, nhất tĩnh nhất động này, cũng không biết qua bao lâu, gió hồ lạnh lẽo làm cho hắn cảm thấy lành lạnh, lúc này mới tỉnh táo lại, huy động mái chèo bơi vào bờ hồ.
Đường Tử Trần cứ như vậy mà đạp nước rời đi, làm cho trong lòng hắn sinh ra sự chấn động lớn. Vô số cảm xúc trong lòng sinh ra, khi lên khi xuống, nặng nề vô cùng.
Về tới biệt thự, tất cả đều tĩnh lặng, không có một người. Vương Siêu cảm giác được sự cô đơn, sóng lòng phập phồng thủy chung không thể bình tĩnh được, vì thế hắn cái gì cũng không làm, lập tức đi đến phòng luyện công, ngồi xuống dưới đất, lẳng lặng nhắm mắt lại, đem tất cả những gì đã được học từ khi gặp Đường Tử Trần tới giờ nhớ lại một lần.
Từ "Tấn mã bộ" "Liêu âm chưởng" "Hầu thâu đào" "Ba thể thức" ban đầu đến "Bát quái chưởng" luyện pháp cùng đả pháp sau này, sau đó là Hình ý ngũ quyền, thập nhị hình, cuối cùng là "Long xà hợp kích" thương thuật, còn có bao hàm Thái Cực quyền thế trong đó.
Những chuyện trong hơn nửa năm cùng với khuôn mặt tiếng cười của Đường Tử Trần như một cuốn phim chiếu lại rõ ràng trong đầu, hình ảnh thủy chung không thể tiêu tan, làm cho hắn cảm giác được Đường Tử Trần không có rời đi, mà vĩnh viễn ở bên cạnh mình.
Dần dần, tĩnh tọa nhớ lại như vậy, làm cho Vương Siêu cảm giác đắm chìm trong ảo diệu của quyền thuật, mỗi một câu nói, mỗi một động tác của Đường Tử Trần, đều được nhớ rõ ràng, đều có thâm ý sâu sắc. Không biết là mất đi mới thấy trân quý hay là vì đã trưởng thành, nhớ lại quá trình luyện quyền của mình, hắn lại phát hiện bản thân còn rất nhiều chỗ chưa hiểu thấu. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Hắn vọt mạnh người lên, eo chân phát lực, song chưởng chấn động, nhẹ nhàng vọt tới bể nước.
Nhanh chóng chuyển động thân thể trên bể nước, vững chắc thật giống như đang bình thản đi trên đường.
Vương Siêu hai tay trái phải phóng ra, thân hình chuyển đổi, song chưởng mỗi một kích, đều hung hăng đánh cho bao cát văng lên cao.
Nước ở trong bể nước nhộn nhạo chuyển động thành một vòng sóng có quy luật.
Đó là hắn khi dùng mỗi một chút kình lực đều thật sự chia đều, đem lực phản chấn của bao cát truyền xuống bể nước dưới chân. Chẳng qua hiển nhiên còn chưa đạt tới cảnh giới điều khiển được nặng nhẹ, nước tỏng bể tuy chấn động có quy luật, nhưng vẫn chưa hình thành lốc xoáy luân chuyển.
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Đến mấy chưởng cuối cùng, cánh tay Vương Siêu trong cử động, kình lực toàn thân dâng lên sung mãn, đã loáng thoáng đánh ra thúy hưởng.
Chỉ là thúy hưởng này còn rất nhẹ, cũng có vận động trước cho đủ mới có thể đánh ra, còn xa mới tới mức tùy ý mà phát ra như Đường Tử Trần, tiếng vang so với tiếng vang của Đường Tử Trần phát ra như tiếng pháo thì còn kém rất xa.
Ngôi nhà này Đường Tử Trần tuy cho hắn, nhưng hắn biết không ở nổi, chi phí quản lý mỗi tháng cũng không biết là bao nhiêu. Tốt nhất là đi sớm một chút, miễn cho đến lúc đó có người đên gây phiền toái, còn xe trong gara, Vương Siêu cũng không lấy, cứ tự nhiên để ở bên trong.
Huống hồ mấy cái này đều là Đường Tử Trần lưu lại, Vương Siêu nói sao cũng muốn bảo tồn, không làm lộn xộn.
Thời gian trôi nhanh qua, chỉ chớp mắt đã hết kỳ nghỉ hè, trường đã nhập học, cuối cấp ba sắp lên đại học rồi, không khí trong trường học cũng khẩn trương hẳn lên. Chẳng qua tất cả thứ này Vương Siêu cũng không để ở trong lòng, đến bây giờ hắn chỉ có hứng thú đối với hai sự kiện.
Một là cùng Tào đội trưởng ba của lớp trưởng Tào Tinh Tinh thử qua một chút, báo cừu lần trước. Hai chính là làm thế nào để kiếm tiền, bằng không bản thân mình về sau muốn lưu lại căn nhà của Đường Tử Trần cũng nổi. Hơn nữa cuộc sống cảu mình về sau, cũng phải cần tiền.
Về phương pháp kiếm tiền như thế nào, Vương Siêu cũng lo lắng rất nhiều, nhưng lại phát hiện không cái nào khả thi, học quyền thuật chỉ tốt khi dùng để cướp bóc.
Chẳng qua cướp bóc Vương Siêu tạm thời không nghĩ tới, lần trước đánh nhau với đám du đãng kia, quá nửa là vì báo thù, cướp tiền chỉ là thuận tay, nhất thời hứng khởi mà thôi.
"Trước tiên tìm Tào đội trưởng báo thù rồi hãy nói" Sau nhiều ngày suy nghĩ, Vương Siêu chính là hoàn thành tâm nguyện đầu của mình trước cái đã.
Một buổi tối khi đi học về, Vương Siêu âm thầm đi theo sau Tào Tinh Tinh, hắn chuẩn bị tìm nhà của Tào Tinh Tinh, đến lúc thích hợp, sẽ chận Tào đội trưởng mà đánh một trận.
Con đường được đèn đường chiếu sáng, thời tiết khá nóng, Vương Siêu chậm rãi ung dung đi ở sau Tào Tinh Tinh, nhưng không để bị phát giác.
Qua vài ngã tư đường, lúc Tào Tinh Tinh muốn tiến vào một ngõ nhỏ, đột nhiên, một cái xe tải nhỏ vọt tới, trong nháy mắt dừng lại, bên trong vọt ra hai ba đại hán xông tới, một tên bịt miệng, một khóa tay, một nắm chân.
Tào Tinh Tinh ngay cả kêu cũng không kịp, đã bị bắt lên xe.
"Bắt cóc?" Vương Siêu phản ứng lại.