Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 192 : Long Chiến Vu Dã, Kỳ Huyết Huyền Hoàng (2)
Ngày đăng: 19:28 20/04/20
Trước mắt là ba cao thủ hóa kình nhưng Vương Siêu không hề nao núng, hai chân bắt đầu đạp bộ, từng bước tạo thành chính tông Hình Ý, nửa thân lắc lư như chực lao tới...
Khoảng không trước mặt Vương Siêu chợt xoay chuyển, tạo thành một cơn xoáy nhỏ.
Đầu tiên là Vĩnh Tiểu Long. Chịu ảnh hưởng từ khí thế phát ra từ Vương Siêu, chân lông như muốn nổ tung ra, cơ thể tự nhiên tạo thành thế Thiếu Lâm Mã Bộ Xung Quyền.
Trong những công phu của Thiếu Lâm, Mã Bộ Xung Quyền là loại đơn giản nhất nhưng cũng tinh diệu nhất, sử dụng những thế tay phức tạp nhất, ngang ngửa với Mẫu Quyền Tam Thể Thức của Hình Ý.
Đơn giản nhất cũng chính là đắc dụng nhất, cho dù là Tam Thể Thức Tiễn Bộ hay Mã Bộ Xung Quyền, Vương Siêu và Vĩnh Tiểu Long đều phải luyện hàng nghìn hàng vạn lần. Khi đối diện với kẻ địch không cần phải nghĩ, chỉ cần ra tay là đã thành chiêu.
Vĩnh Tiểu Long trụ chân, cảm thấy rõ ràng địch ý của Vương Siêu đang bổ tới, lập tức bật dậy như con ngựa bất kham, lao thẳng về chỗ cách Vương Siêu chừng ba bước, lấy trường quyền để hóa giải trường kình.
Chỉ trong nháy mắt, quyền thế mù trời ập sát mặt Vương Siêu.
Quyền pháp Thiếu Lâm, quan trọng nhất là phái áp chế địch thủ trước, cho nên khi địch ý của Vương Siêu vừa phát ra là Vĩnh Tiểu Long lập tức tấn công.
Đấu pháp này của Vĩnh Tiểu Long, đứng phóng quyền cách ba bước, cự ly xa, tay chân vươn dài, rõ ràng không muốn cho Vương Siêu cơ hội phản công, nhất tâm đẩy hắn ra xa.
Nội gia quyền quan trọng nhất là cong chứ không thẳng, cái gì cũng là vòng tròn, vòng tay long, vòng miệng cọp, còn được gọi là "Bảo Đan Tọa Khố", lấy nắm, bắt, phản đòn làm chính, nên khoảng cách hai bước là cự ly có hiệu quả nhất, nếu đánh xa hơn phải theo bước đạn (Đạn bộ) mà tiến lại gần.
Đả pháp của ngoại gia như Thiếu Lâm lại lấy việc dốc sức ngạnh công làm chủ, mỗi quyền đều là vươn dài đánh xa, dùng sức lực hùng hậu hạ gục kẻ địch.
Nói một cách khác, đả pháp của nội gia không thẳng, đả pháp của ngoại gia không cong!
Sau khi hút chết ở thường quân sự dã chiến, Vĩnh Tiểu Long đã ngày đêm tìm hiểu, cuối cùng rút ra kết luận nếu cứ theo cách đánh gần của nội gia thì tuyệt đối không thể có cơ hội trước Vương Siêu, vậy là trong lần giáp chiến này y liền thay đổi đấu pháp, một lòng dùng Thiếu Lâm Trường Quyền đẩy đối phương ra khỏi vùng hoạt động tối ưu của nội gia.
Chiêu "Mã Khiên Đàn Khê" đầu tiên của Vĩnh Tiểu Long có thế của ngựa nhảy vọt qua suối, kết hợp với đòn bạt qua tai, chính là đả pháp kinh điển của Thiếu Lâm Trường Quyền, "Phản Tí Tiễn".
Vương Siêu cũng theo thế đạp chân, toàn thân chớp mắt bay lên, người lật ngang, tay và lưng tạo thành một vòng tròn, quyền biến thành trảo toan vồ vào lưng Vĩnh Tiểu Long. nguồn TruyenFull.vn
Vương Siêu chạm đất, toàn thân quỳ xuống, quyền thức vẫn còn ẩn chứa thế Bảo Đan Tọa Khố. Thế đứng vừa lập, Long Hình Bảng Chưởng lập tức khởi phát, một cú nhảy đã tiến đến sát trước mặt Vĩnh Tiểu Long, liên tiếp hai chưởng đánh tới.
Vĩnh Tiểu Long bị tấn công dồn dập đã mất hết sức lực, tránh được hai chưởng nhưng khuỷu tay bị bắt trúng, lập tức biết có chuyện không hay.
"Ngạc Ngư Tiễn Vĩ" là sát kỹ lừng danh của Vương Siêu. Vĩnh Tiểu Long biết rõ nên không dám khinh mạn, lập tức xoay hai vai lắc mạnh.
Rắc!
Bả vai Vĩnh Tiểu Long bật mạnh, đĩa khớp bật ra thu vào đủ lọt cả một quả trứng vịt, có thể thấy gân cốt luyện dẻo dai đến mức nào.
Có điều y vẫn không thoát được bàn tay Vương Siêu.
"Lại là súc thủ phiên lãng? Muốn dùng tập kích thủ thắng?" Tuy không biết tên gọi "Long Xà Phiên Lãng" nhưng Vĩnh Tiểu Long đã từng nếm đòn, không thể mắc mưu lần thứ hai. Một lần thoát ra không thành, y đột nhiên phát lực, toan kéo tay áo Vương Siêu xuống.
Thật không ngờ, lần này không những kéo được tay áo mà còn kéo được cả áo trên người, nhưng đó lại chính là sai lầm lớn nhất...
Vương Siêu thu tay, nhưng không phải để thi triển Long Xà Phiên Lãng mà là công phu giải áo "Ve sầu thoát xác".
Vĩnh Tiểu Long không hề ngờ tới, chiếc áo bị giữ lại ngang tầm mắt. Hơi thở của Vương Siêu lại rất trầm, căn bản không thể cảm nhận được địch ý ở phương nào.
Lòng chưa hết bàng hoàng, Vương Siêu trong chớp mắt đã tiến tới sau lưng, hai tay giơ lên vỗ thẳng vào thái dương.
Tình thế thay đổi cực nhanh, không ai kịp có phản ứng. Vĩnh Tiểu Long chỉ cảm thấy mắt tối sầm, cả cảm giác đau đớn cũng không kịp nhận biết...
Ấn tượng cuối cùng của y là những đường vân tay nhỏ xíu của Vương Siêu, còn có những vòng xoáy nhỏ tạo thành từ móng tay khua trong không khí, sóng kình lạnh ngắt xé rách thịt da.
Sau đó là vĩnh viễn không còn thấy gì nữa, hai con ngươi Vĩnh Tiểu Long bị Vương Siêu lôi ra trong chớp mắt.