Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 199 : Vương Siêu nhất động thủ, đảm tử tựu ngận đại
Ngày đăng: 19:28 20/04/20
"Tiểu đệ, đệ sao như tâm thần có chút bất ổn vậy?"
Cảm giác được tiểu đệ hô hấp có biến hóa rất nhỏ, Đường Tử Trần cũng tự nhiên hỏi một câu.
Vương Siêu tuy tuổi không lớn, nhưng trong giới võ thuật được xưng là "tiên nhân", quyền pháp siêu phàm nhập thánh, tinh khí thần tâm ý hình đều nội liễm thành đan, đã có phong phạm Thái sơn có sập mặt cũng không đổi sắc, mặc kệ tâm thần biến hóa thế nào, trên biểu hiện cũng nhìn không ra manh mối gì.
Bởi vậy, hắn tuy đối mặt với Đường Tử Trần đã tâm viên ý mã, sinh ra cảm giác muốn ôm chầm lấy tỷ tỷ mà hôn, nhưng trên mặt hắn vẫn khống chế thật sự tốt, mặc cho là người am hiểu thuật quan sát vẻ mặt gì, cũng không thể phát hiện được sự xúc động trong lòng hắn.
Nhưng Đường Tử Trần thì không giống, vốn võ công đã đến chí thành chi đạo, từ tinh thần có thể cảm ứng được tất cả những thứ rất nhỏ không thể phát hiện, dùng thần thông Phật giáo mà nói, chính là "Lậu tẫn thông".
Vốn hai người đang ngồi ngay ngắn, chậm rãi nói chuyện, Vương Siêu tâm thần yên ổn, hoàn cảnh hai người ở chung như thế này thực sự là bình lặng như mặt nước trong hồ thủy tinh vậy.
Nhưng Vương Siêu tâm viên ý mã, lập tức thật giống như một giọt nước chợt rơi xuống hồ, tuy chỉ xuất hiện những gợn sóng rất nhỏ chợt lóe qua, nhưng Đường Tử Trần lập tức cảm giác được.
Đây là võ công quyền pháp đã luyện tới mức thâm sâu nhất, đối toàn bộ hoàn cảnh xung quanh đều có thể cảm ứng được một cách tinh tế nhất.
"Ừm, không… không có gì" Vương Siêu ngẩn ra, khí huyết dâng lên, trên mặt hơi hồng lên một chút, liên tục lắc đầu: "Tỷ, không có gì, đệ chỉ thất thần một chút thôi".
"Trong cuốn sách cuối cùng của Tiết Điên nói về viên tướng có nói "tỏa trụ tâm viên vi tu tính, xuyên trụ ý mã vi lập mệnh", tiểu đệ, đệ cũng đừng lo có nước mà không về được. Coi như là lần này thoát ly tổ chức là để nghỉ ngơi. Bằng không nếu lúc nào cũng nghĩ đến chuyện này, võ công có thể sẽ lui bước".
Đường Tử Trần tuy nhận thấy nội tâm của Vương Siêu biến hóa khiến cho hô hấp dao động rất nhỏ. Nhưng nàng dù sao cũng không phải là thần tiên, cũng không thể phát hiện Vương Siêu cụ thể là đang nghĩ cái gì, hơn nữa không nghe không thấy mà cảm nhận được nguy hiểm cũng là khi sinh mạng có nguy hiểm lớn mới có tác dụng, đã là một loại dự cảm mãnh liệt. Nhưng cũng không phải là cái gì cũng có thể biết được.
"Ừm, ừm, ừm…" Vương Siêu liên tục gật đầu, giống như một đứa nhỏ đang thi mà xem tài liệu, thấy giáo viên đi tới sợ bị phát hiện, liên tục gật đầu sợ vị tỷ tỷ mẫn cảm này phát hiện sự xúc động trong nội tâm của hắn.
Vương Siêu nghĩ tới Đường Tử Trần mà trong lòng xúc động, cũng không phải là chỉ lần này, mà khi ở tại học viện quân sự dã chiến, đối mặt với Hoắc Linh Nhi luyện công, phun khí như tên, giống như là hình dáng của tỷ tỷ, cũng đã từng xúc động đến thất thần.
Vương Siêu khi cùng người ta động thủ, vô luận là tinh thần, sự can đảm, đều được đề cao mấy lần, như là các kỳ thủ hàng đầu, càng ở trong không khí căng thẳng của những trận đại chiến, thì phát huy càng xuất sắc. Đây cũng là điều mà Chu Bỉnh Lâm sau khi bi mất cánh tay mới lĩnh ngộ được: "Không cùng Vương Siêu động thủ, thì không biết sự khủng bố của hắn".
Đường Tử Trần trong khoảnh khắc này, cũng đứng mạnh lên, vặn người vỗ chưởng, tay từ trung tuyến thọc thẳng lên, cho đến ngang yết hầu thì bổ chính xác về phía cổ tay cùng các đốt ngón tay của Vương Siêu.
Quyền pháp của Vương Siêu, so với Đường Tử Trần đụng Cửu cung kiếm Lâm Đình Phong thì khó đấu hơn nhiều, nàng cũng không có khả năng ngồi tại chỗ mà tiếp Kim Xà Bàn Liễu, hiện tại vặn người vỗ chưởng là đả pháp thường dùng trong Bát Quái Quyền, người khác một quyền đánh đến, thân thể ta vận chuyển, thủ đao bổ thẳng vào các đốt ngón tay.
Thường dùng nhất, chính là thực dụng nhất.
Vương Siêu chợt thu tay lại, cũng không đánh tận thế, cước bộ co lại, đột nhiên phóng ra, vù một tiếng, hai tay cùng tung ra, mang theo thanh thế như lôi đình vạn quân hướng tới Đường Tử Trần mà đánh tới.
Đây chính là thủ pháp Đại suất bi, Đường Tử Trần cũng không nói lời nào, cũng biểu hiện ra tư thế Bão đan tọa khố, hai cái cánh tay giống như là cái luỡi trâu, hướng tới tay của Vương Siêu mà đỡ tới.
Công phu Bát quái nhu chưởng "Ngưu quyển thảo", cánh tay hai người chạm nhau, Vương Siêu chỉ cảm thấy tay của mình bị quấn lấy, các đốt ngón tay, khủy tuy, cổ tay, đều bị Đường Tử Trần chế ngự.
Mà Đường Tử Trần cũng bị Vương Siêu mạnh mẽ đẩy lùi ra sau, đạp phải cái ghế dựa ở sau làm cho tan nát, tìm không thấy một khối gỗ chỉnh tề nào. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Đại suất bi thủ của Vương Siêu, cương kình cơ hồ là thiên hạ đệ nhất, Đường Tử Trần tuy đã hóa giải được lực lượng của hắn, nhưng thân thể cũng bất ổn, chỉ có cách lui bước để giảm bớt lực.
Nhưng hai tay của Vương Siêu đã bị nàng nắm lấy, chỉ cần hơi dùng sức một chút, các đốt ngón tay sẽ bị đánh cho trật khớp.
Vương Siêu cũng biết lợi hại, không để ý tới hai tay, mà đạp bước tiến lên, dùng thế Lão hùng chàng thụ, mà áp sát trung tuyến, tông thẳng vào trước ngực của Đường Tử Trần.
Khi hắn động thủ, cũng đã can đảm hơn nhiều, lần xông tới này, tự nhiên là dùng Kê hình Thụ cảnh thân đầu (thẳng cổ duỗi đầu), hướng tới làn da mịn màng như da trẻ con trên mặt của Đường Tử Trần mà nhẹ nhàng hôn tới.