Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 209 : Worton bị ám sát hiên khởi đích đại ám dũng (Hạ)
Ngày đăng: 19:28 20/04/20
"Ài! Đám người của Ngô Văn Huy này thật ra rất có thực lực, về phương diện đánh giặc mạnh hơn chúng ta nhiều, đám lính đặc chủng của bọn họ, chính là tại đại hội luận võ toàn quân hàng năm về mặt diễn luyện tố chất tống hợp trấn áp quần hùng, đều chiếm lấy vị trí thứ nhất. Chỉ là mấy năm trước một lần bị Đoạn Quốc Siêu ngành quốc an dẫn một đám quân cảnh học Thiếu Lâm quyền đoạt đi một lần đệ nhất".
Vị tướng quân này cảm thán một câu: "Chỉ tiếc đám người này quá cố chấp, bọn họ nhận định chuyện gì, là đến chết cũng không quay lại. Hơn nữa rất háo thắng, quá cấp tiến. Đoạn Quốc Siêu vừa làm vậy, bọn họ liền cho Vương Siêu dùng quyền cước đánh chết. Thiếu Lâm bọn họ nhìn không thuận mắt, liền bố trí làm cho ba đại cao thủ hai chết một phế. Hơn nữa bọn họ tại Bộ chính trị thu thập tài liệu của cậu, sau đó muốn bắt cậu cũng không phải là ngày một ngày hai".
"Vĩnh Tiểu Long, Vĩnh Tiểu Hổ, Hành Ý ba võ tăng Thiếu Lâm, đó là tự chuốc lấy nhục, làm sao có thể là đối thủ của Đường Tử Trần cùng Vương Siêu hai người liên thủ" Liêu Tuấn Hoa trong ánh mắt hiện lên tinh quang: "Chống lưng của Thiếu Lâm là Bộ trưởng Vương Tử Văn. Nghe nói lúc tại Bắc Kinh, vị bộ trưởng này tự mình đi đi gặp mặt Vương Siêu để liên kết, lại bị cự tuyệt. Lần này cũng do hắn đồng ý, để cho người của Thiếu Lâm tại Hàn Quốc trợ giúp bắt Vương Siêu, đối phó Đường Tử Trần, kết quả là tính sai, nguyên khí đại thương".
"Nghe nói ba đại cao thủ của Thiếu Lâm, vô luận làm gì, cho tới bây giờ cũng chưa từng thất bại, mỗi người được Phật tổ phụ thể, đao thương bất nhập, kim cương hạ phàm. Em họ, cậu cũng là người luyện võ thuật cổ truyền, hơn nữa nghe nói cảnh giới cũng không thấp, cậu xem võ công đến đỉnh điểm, có đến mức phi thường như vậy không?"
Vị trung niên tướng quân này tên là Liêu Lôi, là anh họ của Liêu Tuấn Hoa, hai người cách nhau bảy tám tuổi. Liêu Tuấn Hoa hiện tại trên dưới ba mươi, mà Liêu Lôi thì đã hơn bốn mươi.
Vị anh họ này của Liêu Tuấn Hoa, cũng không phải là người luyện võ, tuy thân thể cường tráng, tập luyện cũng tốt, nhưng không có khí chất thong dong không bức bách, ung dung quí phái như Liêu Tuấn Hoa.
"Quyền pháp đến cảnh giới cao thâm, dưới mắt người thường đích thật là phi thường. Nhưng La Hán phụ thể, đao thương bất nhập cũng rất huyễn hoặc. Tam đại võ tăng của Thiếu Lâm, công phu cũng có, chẳng qua so với tôi cũng không sai biệt lắm. Quyền pháp của Vương Siêu, đã chí thần chí hóa, mà vị tỷ tỷ Đường Tử Trần kia của hắn, là người có thành tựu cao nhất trong vòng bảy mươi năm trở lại đây trong hơn trăm vạn người luyện quyền của Hồng môn tại hải ngoại. Nghe nói đã đến cảnh giới cao nhất không thấy không nghe, cảm giác được sự nguy hiểm. Ngay cả sư phụ của tôi cũng nói người nọ là nhân vật trăm năm mới có trong giới võ thuật cổ truyền".
Liêu Lôi gật đầu nói: "Nữ nhân này như thần long thấy đầu không thấy đuôi, là nhân vật cực kỳ lợi hại. Hơn nữa lần này, cả hai đã hạ gục Đường Liên Khê Worton. Chẳng qua ta nghe nói, nữ nhân kia phái người của Hồng môn tại Mỹ, cùng với ngươi gặp mặt bàn chuyện. Cậu có gặp hay không?"
"Đương nhiên là gặp. Tôi cũng muốn biết vị tỷ tỷ này của Vương Siêu là dạng nhân vật gì" Liêu Tuấn Hoa gật gật đầu: "Ngô Văn Huy bọn họ quá ngây thơ rồi, muốn điều tra tôi, lại kêu Vương Siêu bán đứng ta, đem tài liệu giao ra, gây sự chia rẽ để ngăn cản ta lần này vào trung ương. Thật ra mấy năm nay, chúng ta chỉ là muốn thu được lòng của người Hoa tại hải ngoại. Sư phụ của tôi tại Hồng môn là nguyên lão có sức ảnh hưởng rất lớn. Bản thân ra chính là Hồng côn song hoa. Tôi vào trung ương, khẳng định sẽ phụ trách công tác đối ngoại liên hệ đoàn kết người Hoa tại hải ngoại. Đây là xu thế lớn, làm sao để cho bọn họ ngăn cản được. Chẳng qua Vương Siêu sư phụ lần này không chịu lọt vào bẫy, bán đứng tôi. Thật ra cũng giúp cho tôi giảm bớt không ít phiền toái".
"Vương Siêu người này thật có ý tứ, đối với bằng hữu rất có can đảm. Nghe nói hắn cũng có một lần không để ý tới sinh tử thay thế Trần Ngả Dương luận võ tại Singapore" Liêu Lôi nói.
"Trọng tình nghĩa, khinh sinh tử. Hắn là một bằng hữu đáng để ta bội phục" Liêu Tuấn Hoa thở dài.
Một đám người mặc quân trang, khuôn mặt nghiêm túc, trên người tản ra một cổ khí chất tử thần giống như đi ra từ địa ngục, đang yên lặng vây quanh thi thể của Worton.
"Worton tướng quân, người cứ yên tâm, chuyện mà người chưa hoàn thành, ta sẽ giúp người hoàn thành. Mối thù của người, chúng ta sẽ giúp người báo" Cầm đầu chính là một vị tướng quân da trắng, dáng người không cao, tựa hồ chỉ chừng một thước bảy.
Vị tướng quân da trắng này mỗi bước đi, mặt đá cứng rắn liền in đậm một dấu chân xuống, in rõ dấu chân của hắn, cứ như là mặt đá là bùn vậy.
Lại không nói bởi vì Worton chết, âm thầm dấy lên những cơn phòng ba. Tất cả những điều này, Vương Siêu tự nhiên không biết.
Hơn mười ngày tại Singapore. Vương Siêu mỗi ngày luyện tập thư pháp, dưỡng khí chất bản thân, đem thần khí, bút lực của mình dung nhập vào tám chữ "Thụ mệnh vu thiên, ký thọ vĩnh xương" này.
Tám chữ, ẩn chứa bát quái vạn tượng. Xem hình mà lĩnh hội ý, Vương Siêu mỗi nét bút, khi thì khí thế mênh mông, khi thì ôn nhu triền miên, khi thì tàn phá, khi thì bay bướm, khi thì nguy nga, khi thì khéo léo.
Công phu của hắn cũng càng ngày càng thuần hậu, công phu tu dưỡng tâm cảnh, cũng rộng mở cùng yên tĩnh trước đó chưa từng có.
Trong mười mấy ngày này, Trần Ngả Dương cũng đem đại quyền tài chính của tập đoàn Trần thị nắm giữ trong tay.
Những ngày này, tất cả sự vụ trên cơ bản đều đã được dàn xếp xong.
Trình Sơn Minh, Trần Ngả Dương, Vương Siêu, Đường Tử Trần bốn quốc thuật đại tông sư này, nhân vật xuất thần nhập hóa, tại nhà riêng của Trần Ngả Dương, tổ chức một bữa mừng công.