Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 266 : Thần Tượng Của Tào Tinh Tinh

Ngày đăng: 19:29 20/04/20


"Đông Á đệ nhất thực chiến võ thuật gia? Hừ!" Nhìn thấy hai nam một nữ mở ra trang tạp chí "Hắc Đái" nói về Vương Siêu, có cả ảnh chụp, người trung niên được gọi là chú Côn trong lỗ mũi không nhịn được liền "hừ" một tiếng, tựa hồ cảm thấy rất không thoải mái, sau khi "hừ" xong liền muốn mở miệng như muốn kể ra những chuyện dọa người của Vương Siêu nhưng cũng đã cố gắng kềm lại. Hắn dĩ nhiên cũng không có tìm ra bất cứ sự tích thất bại nào của Vương Siêu để chứng minh nên chỉ đành miễn cưỡng nói: "Người này cũng có chút tài năng, bất quá cũng không như tạp chí ngoại quốc kia thổi phồng lợi hại như vậy. Lúc hắn ở tại Bắc Kinh, cùng Chu Bỉnh Lâm giao thủ tại công viên Bắc Kinh không phải đã bị lão Chu đánh cho hộc máu, phải nhập viện đến hai tháng sau mới khôi phục lại".



Vương Siêu nghe thấy câu chuyện cua mấy người này, trong lòng chỉ cười thầm, nhất là chú Côn kia rất phản cảm với hắn.



Với cao thủ luyện võ thì trong lòng họ luôn có dục vọng thắng bại cùng tự tôn rất lớn, một người cao thủ khi nghe thấy người khác bàn về một cao thủ khác thì khẳng định sẽ cảm thấy không thoải mái, trong tiềm thức sẽ cố tìm ra một ít chuyện tình xấu xa của đối phương mà nói ra. Chuyện này trong giới võ thuật là chuyện rất bình thường, thậm chí ngay cả những võ thuật gia danh tiếng cũng không ngoại lệ.



Tỷ như Vạn Lại Thanh của Tự Nhiên Môn Lục Hợp Quyền có một lần nghe được các đệ tử bàn về Dương Lâm Phủ của Thái Cực Quyền rất lợi hại, liền lập tức nói, ta cùng Dương Lâm Phủ đã giao thủ qua, công phu của hắn cũng bình bình thôi, tại Bắc Kinh chịu không nổi một cước, nên sau đó đã bỏ đến Thượng Hải. Tiếp đến thì nghe đệ tử nói lại những lời của Dương Lâm Phủ là Vạn Lại Thanh cũng chẳng có công phu gì, cùng ta gặp mặt thì đã bị nắm tay của ta đánh một quyền đã văng vào ghế salon, trợn trắng ngồi run như cầy sấy.



Vương Siêu từ khi xuất đạo tới nay, bách chiến bách thắng, gần như là vô địch, chỉ duy nhất một lần bị thương nặng chính là cùng giao thủ với Chu Bỉnh Lâm, bây giờ hiển nhiên được người khác lấy chuyện đó ra nói.



"Không đâu, lần trước con ngẫu nhiên nghe được ông nội nói rằng sau khi Vương Siêu cùng Chu Bỉnh Lâm giao thủ thì Chu Bỉnh Lâm bị thương nghiêm trọng hơn, một cánh tay đã bị chặt đứt, một thân võ công toàn bộ bị phế. Nếu so sánh thì vết thương của Vương Siêu kia chỉ là vết thương nhẹ thôi".



Ba người hai nam một nữ tựa hồ đối với Vương Siêu rất là sùng bái, mặc dù chú Côn kia là trưởng bối, nhưng vì tấm lòng một mực giữ gìn thần tượng nên kiệt lực phủ nhận.



Chú Côn càng thêm mất hứng nói: "Đó là do tuổi hắn còn trẻ có ưu thế lớn về thể lực, lão Chu cũng đã hơn năm mươi trong khi hắn chỉ mới có hai mươi, tuổi tác chênh lệch quá lớn, được rồi, các ngươi cũng đi nghỉ ngơi một chút đi, lần này sự tuyển chọn thi đấu của Bộ Thể Thao rất khác với những lần trước, chỉ xem thực lực thôi, hoàn toàn là đánh thực chiến cả. Các ngươi cũng phải cẩn thận một chút, vạn nhất bị đánh bại thì khi mấy ông già trong nhà các ngươi biết được sẽ tức chết đấy".


"Ta có bạn trai lúc nào thế, bất quá nếu như là hắn, ta còn có thể suy nghĩ một chút", Tào Tinh Tinh có chút chống đỡ không được liền chỉ vào hình của Vương Siêu trong quyển tạp chí Hắc Đái đặt trên bàn.



"Ôi, thần tượng ơi thần tượng, bạn trai hỡi bạn trai, em còn tưởng là Trương Học Hữu hay là Lưu Đức Hoa nữa chớ. Chị Tinh, chị là người quản lý của phòng này, sao lại học đòi như mấy fan điên cuồng mỗi ngày mỗi bỏ tạp chí có hình vào ngăn kéo như thế, Vương Siêu là do tạp chí Hắc Đái và các tạp chí võ thuật của Hàn Nhật công nhận là người mạnh nhất Châu Á, thật không biết chị Tinh đi tham gia cuộc thi đấu này gặp đựơc thần tượng thì ra sao nhỉ? Nhớ xin dùm mọi người chữ ký của anh ta nhé", Mấy người nữ cảnh sát thốt lời trêu chọc.



Các nam nữ cảnh sát trong bộ phận đều biết Vương Siêu trong tạp chí Hắc Đái là thần tượng của Tào Tinh Tinh, vì trong ngăn kéo của bàn làm việc Tào Tinh Tinh thì lúc nào cũng có để một cuốn tạp chí có in hình của Vương Siêu bên trong.



"Không có cơ hội gặp hắn rồi", Tào Tinh Tinh không hề để ý tới sự trêu chọc của cấp dưới, mí mắt cụp xuống, thần sắc có chút ảm đạm, trong lòng thở dài thầm thốt một câu.



Cấp dưới của nàng hiển nhiên không biết và cũng có rất ít người biết Vương Siêu từng là bạn học cùng lớp của nàng. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn



Qua một hồi lâu sau khi đã chơi đùa tận hứng xong thì đám người cũng giải tán ai về nhà nấy, Tào Tinh Tinh cũng một mình lái xe về nhà.



"Cụp", khóa mở, cửa phòng mở ra, mở công tắc đèn, Tào Tinh Tinh đột nhiên chấn động toàn thân, tóc gáy cả người đều dựng đứng lên, lập tức theo bản năng rút ra một khẩu súng ngắn. Không thể không nói, động tác của nàng nhanh nhẹn thật giống như một dã thú.



Bởi vì khi đèn vừa bật lên thì nàng đã thấy có một người đang nhàn nhã ngồi trên ghế salon trong phòng khách của mình.