Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 293 : Sơn Đại Vương

Ngày đăng: 19:29 20/04/20


Vương Siêu có chút sửng sốt không biết làm sao, hắn thật không ngờ Chu Giai cận thận tỉ mỉ như vậy, tử trong miệng Liêu Tuấn Hoa biết được mình tới. còn đặc biệt vì mình mua một đôi dép mới. cái này tuy rằng là một cái chi tiết nhỏ trong sinh hoạt, thể nhưng cũng có thể nói rõ. Chu Giai trong lòng thủy chung không có buông tha mình.



Lúc đầu màn xấu hổ hơn nửa năm trước tại Indonesia, Chu Giai khóc chạy trốn. không còn cùng mình liên hệ, Vương Siêu cho rằng chuyện đã kết thúc, thế nhưng trong nháy mất hôm nay gặp mặt, hắn đã có một loại cảm giác nhạy cảm, phiền phức trên cảm tình không nhưng không có kết thúc, trái lại trờ nên càng thêm phiền phức!



Hắn cũng không phải là một người tính cách mềm yếu, trái lại, khi giết địch đến cả con mắt củng không chớp một cái. Thể nhưng đối đãi bằng hữu. hắn củng rất nặng tình nghĩa, chưa tửng có suy nghĩ thương tôn bất luận một bằng hữu nào.



Ngày hôm nay cũng như thế, hắn cũng không muốn làm tổn thương Chu Giai, cho nên thanh âm hấn rất nhẹ nói lời cảm tạ, thay vào cặp dép mới Chu Giai mua cho.



"Chỉ là một đôi dép mà thôi, không cần phải nhạy cảm như thế. không đáng để tôn thương cảm tình của bằng hữu " Vương Siêu trong lòng nói thẩm.



Đôi dép này đường đen trắng giao nhau, chi thêu lông hình phim hoạt hình, rất vừa chân, mặc vào đi vài bước. Vương Siêu cảm thấy rất thoải



"Anh ở bên kia không phải khá tốt sao? Nghĩ như thế nào mà về nước? Rất là nguy hiềm" Chu Giai thấy Vương Siêu đi dép nàng mua cho. trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười. bực bội vừa rõi quả thực không giống nhau. tốc độ chuyển hoán tâm tình trên người nừ đại ký giả náy hoàn toàn biểu hiện ra.



Bảo Vương Siêu ngồi vào trên sô pha của phòng khách. Chu Giai lại rót một chén trả nóng hổi, giống như một cái tiểu thê tử đang hầu hạ đại trượng phu. không khí như vậy khiến Vương Siêu đột nhiên cảm giác có chút mất tự nhiên cùng xấu hổ.



"Vừa rồi có nên đi dép mới của Chu Giai hay không. Bây giờ giống như rơi vào vùng bùn" Vương Siêu đột nhiên có chút hối hận: "Có điều cái này có tính là ngoại tình vương vấn không đứt được không? Đính hôn rõ còn ngoại tình, thật sư là có chút rất không đạo đức".



"Vẫn tốt mà. trở về có chút việc, nhưng thật ra không có nguy hiểm gì" Trả lời hai câu không mặn không nhạt, Vương Siêu cảm thấy bầu không khí càng ngày càng xấu hở, bởi vì Chu Giai lại có thể ngồi ở cạnh bên người hắn.



Mùi hương hoa hồng trên người của Chu Giai rất nhẹ, cũng rất dễ chịu. Có điều là chính bởi vì kiểu này Vương Siêu mới cảm thấy xấu hổ. đây chính là ờ trong nhà người khác.




"Xin lỗi. ta không biết chơi cờ vây, chi biết cờ vua" Vương Siêu tìm kiếm một chỗ. thoải mái ngồi xuống.



"Cờ vây giữ đất, là đại quốc chi tranh, vương đạo chi tranh. Mà cờ vua sát vương, chính là như thất phu đánh nhau kịch liệt, nhất kiếm phong hau. Hai cái cao thấp rõ ràng. Người thanh niên, đọc qua Trang Tử nói về kiếm chưa? Kiếm của vương đạo. kiếm của thất phu. người nào cao người nào thấp?"



Một người trung niên ngẩng đầu lên, tướng mạo của hắn cùng Liêu Tuấn Hoa mơ hồ có vài phần Tương tự.



Vương Siêu vừa nhìn cái tưởng mạo này, đã biết người này là phụ thân của Liêu Tuân Hoa.



"Ta chi đọc qua hai bộ Sử Ký Du Hiệp Liệt Truyện cùng Thích Khách Liệt Truyện, về phần sách khác. ngược lại không có hứng thú gì" Vương Siêu chà xát tay của mình.



"Ha ha. ha ha. Quả nhiên là một người tuổi trẻ thú vị". truyện được lấy tại TruyenFull.vn



Mặt khác một người trung niên cũng ngẩng đầu lên. là đại cửu của Chu Giai.



Thế lực nhất hệ của phụ thân Chu Giai hiển nhiên so ra kém hơn thế lực nhất hệ của mẫu thân. bởi vì thúc thúc Chu Thiên Lương của Chu Giai, Vương Siêu cũng thấy qua bất quá là Bí thư thành phố nho nhỏ, mà bây giờ quân hàm trên vai của đại cửu này là trung tướng! "Ta nghe nói ngươi cùng lãnh đạo của lục quân náo loạn mâu thuẫn? Thật ra cái này cũng không có gì ghê gớm. Cái gì tội danh trốn tránh, đuối bắt, đều là bẻ xé ra to. Theo ý ta, bất quá cũng là đắc tội lãnh đạo, cho ngươi đi dép nhỏ mà thôi. Người tuổi trẻ, ngươi có hứng thú chuyên tới đơn vị của chúng ta hay không? Ta bảo đảm. ngươi chi cần có ý tứ một cái, không chi cái quân hàm thiếu tướng kia không còn là hư danh- mà là thực sự chắc chắn, có hứng thú làm một quán trưởng không?"



Phụ thân của Liêu Tuấn Hoa hai tay kẹp quân cờ, gõ gõ bàn cờ, tung ra một câu long trời lờ



"Ngươi nói mình làm Sơn đại vương tốt. chính là xem sắc mặt người khác. đối đãi nô tài rất tốt?" Vương Siêu đối với lời nói long trời lở đất này căn bản không động tâm. chi là hỏi lại một câu.