Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 315 : Ta phi thăng thành tiên, không muốn trường sinh, chỉ muốn cùng nàng vui sướng bình an!
Ngày đăng: 19:29 20/04/20
Cơ hồ tất cả đàn bà trong lúc hình dung nam nhân đều sẽ dùng từ ngữ kinh điển nhất. đó chính là "Xú nam nhân". Bởi vì đối với nhưng nam nhân trưởng thành, đều có một mùi vị mạnh mẽ. mà mùi vị này theo lý thuyết trong y học, chính là một loại xú vị.
Nhưng bây giờ. cụm từ ngữ "Xú nam nhân đặt trên người Vương Siêu, một điểm cũng không thích hợp.
Bởi vì quyền pháp tu vi của Vương Siêu đã luyện đến mức tuyệt đỉnh đến mức âm dương điều hòa, trong nhu có cương thủy hỏa giao dung.
Toàn thân hắn giống như Lưu Ly, quanh minh vô hạn.
Vừa trải qua một thời gian dài để ích cốc, ngủ tạng tinh khiết thở ra một mùi thơm ngát, Trong đó mang theo sự yên lặng du viễn thâm sâu. Giống như một vầng hào quang không bị ô nhiễm.
Bỏ qua các nhân tố thần thoại, từ một góc độ nào mà nói. Vương Siêu chính là thần tiên mà điển tịch xưa có miêu tả. Đây chính là cảnh giới đỉnh phong mà người tu hành có khả năng đạt tới được.
Hơi thở khí chất, cho dù là lấy lịch duyệt phong phú như Đường Tử Trần, là một người đàn bà đứng trên đỉnh cao như thần linh. cả đời gặp qua không biết bao nhiêu nam nhân, cho tới giờ cũng không thấy được nam nhân nào có được hơi thở phiêu dật như Vương Siêu.
Sau khi ích cốc, dị hương trên người Vương Siêu giống như là tiên khí vậy.
Đường Tử Trân ôm lấy Vương Siêu, thân thể hai người sát vào nhau, có thể nghe được rõ ràng hơi thở của đối phương.
Mùi thơm ngát trên người Vương Siêu làm cho nàng cảm giác thoải mái không nói nên lời, trong lành như sương sớm trong rừng. mùi vị mà không bất luận ai có được.
Đúng vậy. Vương Siêu đã chặt đứt sợi xích ngàn năm cùng ngũ cốc tạp khí.
"Cũng chỉ có hơi thở của tiểu đệ, mới làm ta không thấy phản cảm" Đường Tử Trần đột nhiên toát ra một ý niệm trong đầu. Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn
Vương Siêu lấy tay nhẹ nhàng cầm lấy tay của Đường Tử Trần, giống như là đang cầm bảo vật trân quý nhất trên thế gian.
Vương Siêu cầm nội y màu xanh nước biền của Đường Tử Trần. nhẹ nhàng nói.
"Đệ tỷ tự ninh mặc!" Đường Tử Trần đầu ngón tay bắn ra làm tê dại cổ tay Vương Siêu. thuận tay bắt lấy nội y, sau lưng kết thành nút thắt hình con bướm mặc áo khoác vào, trong nháy mắt đã khôi phục lại bộ dáng cao cao tại thượng, người lãnh đạo Đường Môn.
"Nhìn tỷ mặc quần áo làm gì? Chẳng lẽ suốt hai buổi sáng, một ngày một đêm nhìn chưa có đủ. Mặc quần áo vào nhanh một chút đi" Đường Tử Trần lúc đang mặc quân áo, thấy Vương Siêu đang nhìn thân thể nàng nhanh chóng nói.
"Đương nhiên xem chưa có đủ" Vương Siêu tươi cười rạng ngời.
Biệt thự Đường Môn tại Indonesia, ở bên ngoài có rất nhiều thủ vệ nghiêm mật trong giữ. Người thường muốn đến gần cũng không thể. Tất cả đều là sản nghiệp của Đường Môn.
Mới mặc quần áo vào xong, ở ngoài cửa biệt thự đã vang lên tiếng chuông. Vương Siêu cùng Đường Tử Trần đi đến phòng khách, xuyên qua mấy khe hở có thể nhìn thấy, ở ngoài cửa có một nữ tử dáng người cao ráo, chính là Yến Ny.
"Yên Ny? Xảy ra chuyện gì?"
Yên Ny bước vào, ba người ngồi trên ghế salon ở phòng khách, Đường Tử Trần đột nhiên hỏi.
"Không có gì, tổng bộ Nam Dương quốc thuật nhận được một lời mời tham dự đại hội võ thuật. Tông bộ võ thuật ở bên kia muốn hỏi ý tứ của Đường Môn chúng ta. Có tham gia hay không?"
"Ồ, mời chúng ta?" Đường Tử Trần mỉm cười: Trong đó sợ rằng có chút ân mưu. quân tổ chức tình báo Đại Đường Song Long của Mỹ đã chết một người, nên rất có thể tổ chức báo thù. Bất quá việc này cũng không có gì, chút tiền thưởng đại hội võ Thuật, Đường Môn chúng ta không có để vào mắt. Nhưng quyền sư Nam Dương võ quán cũng rất xem trọng lần này. dùng võ đạo đoạt chức vô địch là một vinh dự rất lớn. Tiểu đệ, đệ lo việc này, tên Toái Vân kia đối với chúng ta là một sự uy hiếp, tìm cơ hội được thì phế hắn luôn".
"Được!"
Vương Siêu bình tĩnh đáp ứng, nhân vật tình báo kiệt xuất nhất của Mỹ trong mắt hắn, cũng chỉ là một con kiến mà thôi.